10.
Hứa Vãn và Khương Nhu thời trung học rất thân với nhau. Thân đến mức khó hiểu.
Có lẽ vì Khương Nhu luôn xếp thứ 20 từ dưới đếm lên, Hứa Vãn xếp thứ 19 từ dưới đếm lên, duyên phận kỳ diệu. Sau đó hai cô gái có số điểm kém muốn chết kết thành đôi với nhau, lại còn có tình đồng cảm, thưởng thức lẫn nhau.
Khi đó Khương Nhu đang học khiêu vũ, Hứa Vãn học vẽ tranh, khi mọi người đang học tiết tự học buổi tối thì hai người hẹn nhau cùng đến phòng tập. Hai người cứ đi tới đi lui mãi thì hình thành tình bạn từ thời mặc quần thủng đáy.
Chỉ có điều tính cách hai người như hai thái cực. Một người vô tư, cởi mở khủng khiếp. Một người thẹn thùng, nhát gan vô cùng.
Ví dụ như Hứa Vãn thích lớp trưởng đeo kính kia không phải ngày một ngày hai, nhưng mãi đến khi tốt nghiệp vẫn là kiểu từ xa nhìn lén chứ không hề tiến triển.
Khương Nhu nhìn không nổi, có một ngày phát hiện Hứa Vãn ngày nào cũng viết thư tình, cô liền ép Hứa Vãn đưa thư tình cho lớp trưởng. “Mày ở đây viết mà không gửi cho cậu ta, viết tới thiên hoang địa lão cậu ta cũng không biết.”
Cô thật sự nhìn mà sốt ruột thay, kết quả con nhóc hèn nhát này nói, “Tao viết đâu phải cho cậu ấy xem, nếu cậu ấy thích tao thì sẽ cảm giác được.”
???
Logic gì thế này?
“Cảm giác được cái gì! Mày không thấy đóa hoa trắng bé nhỏ Thiên Thiên ngày nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-anh-hoi-ngo-tinh-yeu-trong-phong-nha/2744943/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.