15.
Khương Nhu nhận được điện thoại của Hứa Vãn trên đường ra sân bay.
Cô vừa bắt máy là đã trêu, “Sao sao, mấy ngày không tin tức gì, tao còn tưởng mày bị tên nhóc Tống Nham đó giam trên giường. Bạn trẻ à, sức khỏe rất quan trọng.”
“Khương Nhu.” Thật ra Hứa Vãn đã khóc ở khách sạn rồi, mấy ngày nay ban ngày vẫn đi làm bình thường, buổi tối một mình nằm trên giường lại
khóc rất nhiều. Cô nghĩ cuối cùng mình đã ổn định lại nên gọi điện thoại cho Khương Nhu nói lại cho rõ việc hiểu lầm kia. Nhưng vừa mở miệng
đã nghẹn ngào.
??
Khương Nhu nghe thấy không ổn, mơ hồ. “Sao vậy, không… mày khóc cái gì? Có thai?”
Đệt, Tống Nham NB* như vậy?
(viết tắt của tiếng
Latin "nota bene", được dịch sang tiếng Anh là
"note well", có nghĩa là "đặc biệt chú ý" trong tiếng
Trung. Đây là một tiếng lóng internet được sử
dụng rất phổ biến ở nước ngoài. NB: Đừng tin bất
cứ điều gì anh ta nói. Anh ta nói dối như đồng hồ
đo xăng vậy.)
Không đúng, mới có mấy ngày, có thai cũng không thể biết nhanh như vậy.
“Khương Nhu” Hứa Vãn muốn nói nhưng vừa mở miệng nước mắt đã không ngăn được, cứ gọi tên cô.
“Sao?” Khương Nhu cảm giác cô không ổn… Sao mà cứ kêu tên cô?
“Là…” Hứa Vãn thực sự không chịu đựng được. “Chỗ mày đi có phải cách tao xa lắm không, mày có thể tới đón tao không?”
Chết tiệt… Nghe cô ấy khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-anh-hoi-ngo-tinh-yeu-trong-phong-nha/2744942/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.