- Không cần phiền toái
Tăng Nghị khoát tay chặn lại nói:
- Tôi chỉ là tùy ý qua xem. Các người cứ tiếp tục.
- Anh chưa đi được đâu.
Quá Tam Lượng khẩn cầu:
- Lãnh đạo Tăng là khách quý mà tôi cầu mời mà không được. Hôm nay gặp gỡ, đây chính là phúc của tôi. Anh nhất định phải cho tôi một cơ hội để biểu đạt sự kính ngưỡng của mình.
Nói xong câu này, phát hiện Tăng Nghị không có chút sứt mẻ, Quá Tam Lượng mới phục hồi lại tinh thần, vội vàng giơ tay kéo Lỗ Ngọc Long, nháy mắt nói:
- Tiểu Lỗ, còn không mau mời lãnh đạo Tăng ngồi.
Lỗ Ngọc Long căn bản không rõ được tình trạng trước mắt của mình là gì nữa. Y đã bị hai chữ “Tiểu Quá” kia của Quá Tam Lượng làm cho kinh hãi. Trong mắt của y, Quá Tam Lượng đã là một lãnh đạo rất lớn rồi. Có thể tùy ý nói chuyện với lãnh đạo cục, trong phòng của y có hơn mười người, bình thường gặp mặt gọi một tiếng Tiểu Lỗ đã là một sự ban ân thật lớn rồi.
Ai ngờ hôm nay thấy Tăng Nghị, nhưng lại với bộ dạng như vầy. So với bình thường mình gặp Cục trưởng còn phải thua xa.
Lỗ Ngọc Long ngây ra như phỗng, miệng có chút nói năng lộn xộn:
- Tăng, Tăng….mời.
Y có chút không biết xưng hô với Tăng Nghị như thế nào.
Quá Tam Lượng liền tiếp lời nói:
- Lãnh đạo Tăng, Ngọc Long là nhân tài ưu tú nhất trong phòng của chúng tôi. Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423077/chuong-255-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.