Tới dưới lầu, Lỗ Ngọc Long đi tính tiền, kết quả được nhân viên phục vụ thông báo:
- Tăng tiên sinh đã tính rồi ạ!
- Điều này sao có thể được!
Lỗ Ngọc Long cầm tờ hóa đơn rồi nhìn Tăng Nghị:
- Chúng ta đều ở Vinh Thành, tiếp đãi bạn học cũ thì nên chia nhau một nửa mới đúng.
Tăng Nghị khoát tay. Vừa rồi hắn vào cửa, ông chủ của khách sạn liền nhận ra ngay. Vì thế đã chào hỏi và nói rằng hóa đơn tối nay đều tính cho hắn.
- So đo rõ ràng như vậy làm gì. Lần này tôi mời, lần sau anh mời là được.
Lỗ Ngọc Long trong lòng cười khổ. Làm gì mà còn lần sau chứ? Chính mình có muốn mời Tăng Nghị ăn cơm lần nữa, sợ là cũng không có cơ hội.
Rời khỏi Lý Ngư Phủ, đằng trước là xe của Lỗ Ngọc Long. Khi tới, y chở năm người. Hiện tại có thêm Tăng Nghị thì không đủ.
Vương Bưu vừa thấy, chủ ý phá hư tiếp tục dâng lên trong lòng, bày ra một bộ khoan dung:
- Như vậy đi, Ngọc Long đưa Vạn Cần và Tăng Nghị về, tôi tự mình đón xe về khách sạn là được. Đã lớn như vậy rồi, còn cần đưa đón làm gì nữa.
Y đây là lấy lui vì tiến, gần như là muốn trút giận, khiến cho Lỗ Ngọc Long khó xử, và Tăng Nghị thì khó chịu. Trong suy nghĩ của Vương Bưu, người cuối cùng bị gạt lại sẽ chính là Tăng Nghị.
Ai ngờ Lỗ Ngọc Long tiếp lời:
- Được, vậy thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423079/chuong-255-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.