22
"Anh Quyện, vậy giờ đi đâu?"
"Đúng đấy, ăn cơm thì còn sớm quá."
"Bọn em vừa mới chơi hăng say xong, bóng thì một mình anh ném vào rổ hết rồi, giờ lại muốn đi."
Châu Quyện lấy khăn của mình lau mồ hôi, nhìn chằm chằm bọn họ: "Lần trước là ai bảo với tao có hang động, muốn đi xem?"
"Hang đá biển sao?"
"Đúng, chính là cái đó."
"Lần trước không phải anh bảo nhạt nhẽo, không muốn đi ư?"
.....
"Nói nhảm lắm thế, không đi thì dẹp." Châu Quyện nói xong liền nhìn sang tôi, hỏi: "Muốn đi không?"
"Hả?" Hỏi tôi làm gì? "Không đi."
Bọn họ suốt ngày trốn học, rong chơi khắp nơi, có thời gian.
Tôi không có.
Tôi còn phải ôn bài, còn có ba tháng nữa là thi rồi.
Hơn nữa tôi chắc chắn sẽ không đi chơi cùng đám người bọn họ, cả nhóm toàn là nam, mỗi tôi là nữ.
"...." Châu Quyện nhìn tôi không nói gì, lát sau mới lên tiếng: "Sao, cảm thấy đi cùng loại người như tôi rất mất mặt à?"
"Không phải ý đó." Tôi vội vàng giải thích.
"Thế cô tìm tôi nói chuyện làm gì? Đi mà nói chuyện với học bá ấy, chơi tôi đấy à?" Rồi xong, hắn tức giận thật rồi.
"Tôi... tôi phải ôn bài, không có thời gian." Lời giải thích của tôi có chút bất lực và yếu ớt, thôi bỏ đi, "Đi bao lâu?"
Tôi thoả hiệp.
"Đừng nói chuyện với tôi." Hắn ném bóng rổ đi.
Tôi....
Tính khí sao lại nóng nảy thế chứ?
"Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thu-bat-quyen/2839941/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.