Yến Hằng tất nhiên hiểu rõ ý này, y đang mời gọi hắn ngồi lên lưng mình. Chỉ một động tác như thế thôi nhưng nó tượng trưng một tầng nghĩa khác, đó chính là cầu yêu. Tuy biết các giống cái ở đây đều có quyền này, nhưng mà cái chuyện cầu yêu này chẳng lẽ không nên do hắn làm hay sao? Ngày giữa lúc Yến Hằng đang thản thốt hoang mang, hắn lại bắt gặp ánh nhìn từ kỳ vọng đến cô đơn, rồi trở nên bất lực nhắm nghiềng mắt một cách vô vọng.
Tề chưa bao giờ khẩn trương như lúc này, y quyết tâm can đảm một lần, muốn cho mình một bắt đầu mới, nhưng hồi lâu vẫn không đợi được đối phương đáp lại, cho dù ngay lúc y bị trục xuất ra khỏi bộ lạc mình sinh sống cả 20 năm, cũng chưa từng thấy lạc lỏng như giây phút này.
Mà thôi, cứ như vậy đi! Nếu đối phương không muốn đáp lại, ý tứ đó y đã hiểu rõ rồi. Vào lúc Tề chuẩn bị khởi hành, một bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn sống lưng y, Tề chợt mở mắt.
Được rồi! Yến Hằng chỉ do có một chút sửng sốt nên phản ứng không kịp mà thôi. Nếu ở hai thế trước kia, Yến Hằng chắn chắc sẽ không có hứng thú với một người cùng giới tính thế này, thậm chí dáng người, khí chất còn nam tính hơn hắn kia kìa, nhưng… sau khi gặp Tề, Yến Hằng phải bất đác dĩ thừa nhận rằng hắn bị giống cái này hấp dẫn, trừ vấn đề tuổi tác có thể làm cha chú hắn ra, đối phương nhìn kiểu nào cũng là người vô cùng ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-chi-te-the-an-dan/50198/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.