Thu xác voi vào không gian, mọi người lại tiếp tục khởi hành, một phen bôn ba vất vả, rốt cuộc cũng tới được nơi trong ‘Truyền thuyết’ – rừng phấn quả.
Cây phấn quả sinh trưởng cả 4 mùa, mỗi một cây đều có sản lượng cố định kỳ lạ, một trái của cây nào đó bị hái xuống, lập tức có một trái mới xuất hiện ngay chỗ cũ một lần nữa, một tháng sao là có thể trưởng thành. Này cũng giúp Thú Nhân dùng lúc nào cũng được.
Phấn quả này hình dáng khá giống trái dừa hiện đại, nhưng phần bên trong không phải nước mà là bột phấn. Hơn nữa sau khi phấn quả bị hái khỏi cây chỉ có thể trữ tồn 30 ngày là cùng, Yến Hằng vốn nghĩ, loại cây này một năm bốn mùa đều sinh trưởng, vậy… có thể lấy nó làm lương thực dự trữ hay không ta?
Bất quá ý tưởng này vừa nói ra đã bị Tề trực tiếp đánh vỡ.
“Phấn quả là đồ ăn Thú Thần ban cho ấu tể vừa qua khỏi nhũ kỳ, cho dù là chúng ta ăn bao nhiêu cũng không chống đói được.” Tề hướng Yến Hằng giải thích nói.
Hóa ra là như vậy. Nhưng mà khi nghe Tề nói đến nhũ kỳ, Yến Hằng đột nhiên nghĩ đến, bé con hình như do giống cái nuôi nấng nha, chẳng lẽ —
Yến Hằng không tự chủ được dời mắt về phía ngực của Tề, quét qua quét lại. Giơ tay vuốt cằm. Ấy dà, rõ ràng y chang mình, thế nào lại có sữa được ta??
Có lẽ do ánh mắt Yến Hằng quá mức nóng bỏng hoặc là một lý do nào khác. Đột nhiên, Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-chi-te-the-an-dan/50199/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.