Edit: Thanh Từ
Beta: Maria, Amin
–
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Quý Thanh Lâm làm những công việc thường ngày, đánh răng rửa mặt sạch sẽ, bắt đầu chuẩn bị tinh thần phấn khởi để đến công ty.
Anh sinh ra vốn đã trắng trẻo, khoảng thời gian này làn da trắng do quanh năm không tiếp xúc với ánh mặt trời đã đỡ hơn nhiều, ánh nắng chiếu trên khuôn mặt anh như trông một viên ngọc, trong suốt không một vết xước.
Mẹ Quý thấy con trai út trong công ty, không khỏi liếc nhìn.
“Mấy ngày này con cảm thấy cơ thể khỏe lên nhiều rồi.” Quý Thanh Lâm thấy được ánh mắt của mẹ, mặt không đổi sắc, tâm không loạn nói.
Mẹ Quý trêu anh: “Chứ không phải vì cô gái nào đó à?”
Không có Yến Tri An ở trước mặt, da mặt Quý Thanh Lâm cũng dày hơn không ít: “Không phải.”
Buổi sáng có một cuộc họp, buổi trưa ăn một bữa cơm, sau đó nghỉ ngơi một lúc, Quý Thanh Lâm tỉnh dậy nhìn thời gian, đã một giờ chiều.
Anh thay đổi ý định trong lòng, rời khỏi công ty.
Xe dừng lại ở nơi quen thuộc.
Quý Thanh Lâm mở wechat, nghĩ nghĩ, gửi định vị qua.
Rất nhanh đối phương đã trả lời.
“Đến tìm tôi?”
Lời nói thẳng thắn khiến đôi tai Quý Thanh Lâm hơi đỏ lên, mi mắt run run, khóe môi cong lên lại hạ xuống.
Ngón tay với các khớp xương rõ ràng nhanh chóng gõ chữ.
“Có làm phiền ngài không?”
“Đến phòng làm việc chờ tôi, cửa không khóa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vua-manh-mai-vua-cao-quy/3392564/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.