Edit: Thanh Từ
Beta: Maria, Amin
–
Lảo đảo đi được một lúc, Quý Thanh Lâm bướng bỉnh im lặng cả đoạn đường lại dần trở nên thấp thỏm không yên.
Sau khi những suy nghĩ linh tinh trong lòng không còn, anh hoảng hốt phát hiện, dường như anh đã làm mọi thứ đi ngược lại so với những gì mình mong muốn.
Quý Thanh Lâm bị động đi theo sau Yến Tri An.
Nhìn vào tấm lưng thẳng tắp của Yến Tri An, sự hối hận chợt dâng lên trong lòng nhanh như thủy triều.
Anh không nên nói như vậy.
Tâm trạng lo sợ bất an không ngừng tăng lên, Quý Thanh Lâm lại không tìm được cơ hội mở miệng, chỉ đành im lặng theo sau Yến Tri An.
Hơn nữa, chân của anh vẫn còn đau.
Yến Tri An như là muốn để anh nhớ một lần, tốc độ đi đường không tính là nhanh nhưng cũng không chậm.
Đường lên núi không phải là loại chuyên dành cho khách du lịch, mặc dù không cao nhưng cứ đi được một đoạn thì gặp các bậc thềm được xây, đoạn sau thì lại là đường đất sườn dốc.
Yến Tri An cố hết sức lựa chọn chỗ dễ đi, nhưng đối với Quý Thanh Lâm mà nói thì nó vẫn rất khó đi.
Nhưng Quý Thanh Lâm không dám nói gì nữa, chỉ cắn răng đi theo sau cô, im hơi lặng tiếng, kìm nén sự khó chịu.
Anh kìm lại hơi thở gấp gáp, không muốn để Yến Tri An phát hiện, lại nghĩ làm sao mở miệng xin lỗi, nhất thời không chú ý đến Yến Tri An đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vua-manh-mai-vua-cao-quy/3392563/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.