Edit: Thanh Từ
Beta: Maria, Amin
–. Truyện Đam Mỹ
Tuyết treo trên cành, hương mai ngào ngạt trong tay áo.
Mùa xuân năm nay đến vô cùng nhanh.
Quý Thanh Lâm rất vui vẻ.
Người nhà họ Quý không ít, còn có cả Bé Nho, năm mới ở bên nhau lại càng thêm náo nhiệt.
Hơn nữa năm nay Quý Vận và chồng của chị ấy cũng về nhà họ Quý ăn tết.
Cả một đại gia đình, lại thêm tiếng nói non nớt của Bé Nho, không khí nhộn nhịp bay khắp nhà.
Chỉ là trong nhóm người, có một ngoại lệ.
Quý Thanh Lâm vẫn luôn cầm điện thoại, đã một ngày không rời.
Mẹ Quý nhìn dáng vẻ tương tư của con trai mình, đùa:
“Không nỡ xa con gái nhà người ta như vậy à, gọi đến nhà cùng đón năm mới thôi.”
“Đúng đó, đỡ phải nhìn điện thoại cả ngày, sắp thành hòn vọng thê rồi.” Quý Vận cười nói.
Người nhà trêu chọc anh ba phần, bảy phần còn lại cũng là thật lòng đề nghị, dù sao mọi người đều biết Yến Tri An đã không còn người thân.
Quý Thanh Lâm lắc đầu: “Cô ấy không có ở trong nước.”
“Hả? Còn bận công việc à?”
Bố Quý hỏi một câu.
“Giáo sư ở nước ngoài của cô ấy bảo cô ấy qua đó giải quyết một vài chuyện, ở trong nước cô ấy vẫn luôn bận, đến dịp tết mới có thời gian đi.”
“Như vậy à, vậy con cũng đừng quên nói một câu chúc mừng năm mới với cô ấy.”
*
“Năm mới vui vẻ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vua-manh-mai-vua-cao-quy/3392565/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.