Sau khi Tô Nhược Uyển chuẩn bị xong xuôi, nàng trực tiếp cưỡi ngựa dọc theo đường lớn đuổi theo Tiêu Tuần. Cũng may trước kia Tô Nhược Uyển từng đi theo nhị ca nàng học cưỡi ngựa, tuy rằng đã lâu không cưỡi, nhưng trong sự nóng vội tốc độ của nàng thật ra nhanh hơn rất nhiều.
Trên đường nàng không dám tạm nghỉ lúc nào, chỉ là đến tận khi sắc trời dần tối, nàng cũng không nhìn thấy đội ngũ của Tiêu Tuần. Mắt thấy sắc trời càng ngày càng đen, trong lòng Tô Nhược Uyển cũng trầm xuống.
Rất nhanh phía trước liền trở thành một mảng đen sẫm, tốc độ cưỡi ngựa của Tô Nhược Uyển cũng dần chậm lại. Trong lúc nàng đang không biết nên làm thế nào cho phải, vó ngựa đột nhiên bị vướng phải thứ gì đó, đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tô Nhược Uyển không chút phòng bị liền ngã xuống đất.
Khi nàng đang muốn đứng dậy, xung quanh đột nhiên xuất hiện một đám thị vệ cầm đao. Nương theo ánh trăng mỏng manh, Tô Nhược Uyển phát hiện nhóm thị vệ này đúng là đội ngũ hộ tống ngân lượng cứu tế, điều này làm cho nàng vô cùng vui vẻ. Chỉ là còn chưa chờ nàng mở miệng, đám thị vệ kia liền tiến lên trói nàng lại, ngay cả miệng cũng bị bịt lại.
Trước mặt đám thị vệ Tô Nhược Uyển căn bản không có sức phản kháng, huống chi nàng còn cưỡi ngựa cả một ngày, chỉ có thể tuỳ ý để đám thị vệ áp giải đến bên trong rừng cây.
Không lâu sau trước mắt liền xuất hiện ánh sáng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-phu-nhan-tron-chay/2911327/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.