*Một phút đêm xuân đáng giá ngàn vàng 
Ngày hôm sau. 
Thời điểm Giản Úc tỉnh lại, quả nhiên bệnh cảm càng thêm nghiêm trọng, đầu rất nặng, cổ họng cũng đau, ngay cả rời giường đều khó khăn. 
Cậu che miệng ho khan hai tiếng, uể oải nằm lại gối đầu, bình ổn lại hơi thở của mình. 
Thân thể này của cậu quá yếu rồi, mỗi lần chỉ cần nhiễm lạnh một chút, vậy thì cách cảm mạo không xa nữa. 
Dưới tình huống này, thức dậy rời giường quá gấp là không thể, nếu không khẳng định sẽ bị một trận đầu váng mắt hoa, sau đó đều đứng không vững mà té ngã. 
Giản Úc đối với chuyện này đã có kinh nghiệm rồi. 
Lúc vừa mới xuyên qua, cậu còn chưa có thích ứng tốt với cái thân thể này. 
Điểm yếu này cũng không khác mấy với cậu đời trước, nhưng mà hen suyễn thì là bệnh cậu chưa từng trải qua bao giờ, cậu phải dùng thời gian rất lâu mới thích ứng được cảm giác hít thở không thông đó. 
Giản Úc nằm trên giường nghỉ ngơi một chút, mới chịu đựng cảm giác đầu choáng váng, chậm rì rì mà đi vào phòng tắm rửa mặt. 
Bên kia, thư phòng. 
Lục Chấp theo thường lệ dậy rất sớm, sau đó cùng với mấy công ty nước ngoài mở một cuộc hội nghị qua video, xác định ý tưởng hợp tác kế tiếp. 
Mở họp xong, Lục Chấp gấp máy tính lại, xoa xoa giữa mày. 
Lúc này, hắn nghĩ tới gì đó, quyết định đứng dậy, bước nhanh ra khỏi thư phòng, đi đến phòng ngủ của Giản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-om-yeu-muon-lam-ca-man-trong-truyen-nguoc/3324189/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.