Lục Chấp một đường lái xe hướng về biệt thự. 
Đã gần đến thời điểm cuối năm, nhiệt độ trong không khí càng ngày càng thấp. 
Đêm nay vừa có mưa vừa có tuyết, tí tách tí tách, vẫn chưa từng ngừng lại. Khắp nơi đều lạnh lẽo, ẩm ướt, phảng phất như lạnh thấm vào tận trong lòng người. 
Cần gạt nước không ngừng đong đưa. 
Ánh đèn thành thị dường như cũng có hơi nước trong đó, lạnh băng mà lặng im. 
Trên đường ít người, xe cũng ít. 
Lục Chấp trầm mặc, một đường trở về nhà. 
Tới trước cửa biệt thự, hắn dừng lại xe, rút chìa khóa, mở cửa xe đi xuống. 
Chung quanh một mảnh hắc ám yên tĩnh, chỉ có mưa và tuyết không ngừng rơi xuống. 
Lục Chấp xuống xe, đóng cửa xe. 
Ngay lúc hắn sắp cất bước đi, cửa biệt thự đột nhiên mở ra. 
Ánh đèn ấm áp từ bên trong chiếu ra tới, vừa vặn kéo dài đến dưới chân của hắn. 
Hắn nâng đôi mắt nặng nề nhìn qua. 
Chỉ thấy Giản Úc nửa người ló ra ngoài cửa, trên mặt mang theo ý cười nhìn hắn: "Lục tiên sinh, anh đã về rồi!" 
Bởi vì giọng nói mềm mại này, đêm tối phảng phất đều bừng sáng trong nháy mắt. 
Khoảng khắc Lục Chấp nhìn thấy Giản Úc, đã giật mình mất vài giây. 
Sau một lúc lâu, hắn đạp lên ánh sáng dưới chân, đi từng bước một vào trong biệt thự. 
Đến gần, hắn rũ mắt nhìn Giản Úc: "Sao giờ này còn chưa ngủ?" 
Hiện tại đã sắp đến 11 giờ rồi, dựa theo thói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-om-yeu-muon-lam-ca-man-trong-truyen-nguoc/3324188/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.