Rất nhanh đã đến ngày 30 Tết.
Người làm trong biệt thự đều đã về quê.
Nếu trong dĩ vãng, hiện tại biệt thự chỉ còn một mình Lục Chấp, nhưng năm nay không giống, năm nay còn có thêm một Giản Úc nữa.
Không khí trong biệt thự cũng không giống với mọi năm nữa.
Buổi sáng 8 giờ, Giản Úc từ lầu hai cộp cộp cộp mà chạy xuống, sau đó ở trong phòng khách tìm thấy Lục Chấp.
Thanh âm của cậu nhẹ nhàng, chào hỏi Lục Chấp: "Lục tiên sinh, buổi sáng tốt lành nha, hiện tại chúng ta đi treo đèn lồng đi, còn phải dán câu đối linh tinh nữa."
Hôm nay cậu mặc một áo khoác lông vũ ngắn màu vàng, mang một khăn quàng cổ màu trắng, cả người có vẻ đặc biệt sáng ngời, chói mắt, hết thảy xung quanh đều phải ảm đạm thất sắc.
Lục Chấp ngồi ở trên sô pha nhíu mày một chút: "Chúng ta?"
Giản Úc gật đầu đương nhiên nói: "Đúng vậy, một mình tôi không làm được."
Lục Chấp cũng không do dự quá lâu, lập tức đứng lên.
Hôm nay hắn mặc một áo lông trắng, bên ngoài thêm một áo khoác nâu, thân hình cao lớn, thẳng tắp đĩnh bạt.
Khuôn mặt hắn lạnh lùng, sạch sẽ, ở trong khoảng thời gian tương đối thả lỏng như này, càng thêm anh tuấn phi phàm.
Giản Úc thấy Lục Chấp đáp ứng, vội vàng đi lấy những thứ ngày đó bọn họ mua ở siêu thị, đem đèn lồng, câu đối, chữ Phúc tất cả đều mang ra.
Sau đó cậu chạy tới trước mặt Lục Chấp: "Trước tiên chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-om-yeu-muon-lam-ca-man-trong-truyen-nguoc/3325510/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.