“Quận vương nói, trên đường đi để cho con trông nom ngài, đây là quân lệnh.” Doãn Thiên Lương nói.
Đừng kích động, cùng lắm là chết, không chừng chết có thể hoàn hồn, khôngnghĩ tới, chuyển tới cổ đại còn có thể trở về như vậy ...
Cắnrăng một cái, vén rèm xe lên, đi ra ngoài, nhảy xuống xe: “Ngươi chínhlà Lý Đằng Long?” Trước xe ngựa đứng một nam nhân thoạt nhìn cao to, râu ria xồm xàm, cũng không thấy rõ cụ thể khuôn mặt, tóc cũng tùy tiệnbuộc như cỏ dại, ăn mặc lỗ mẵng điển hình.
Nam tử kia cũng ở đó nhìn nàng, trong mắt toát ra một tia kinh ngạc.
“Tiểu cô nương là?” Lý Đằng Long hỏi.
“Người nào mời người a? Mới vừa rồi gọi phu nhân bây giờ đổi thành tiểu cônương? Không thành tâm mời khách à.” Doãn Thiên Lương tận lực để chomình cười nói, nàng biết, mình cười nhất định có chút cứng nhắc.
Nhanh chóng nhìn lướt qua bốn phía, người vương phủ đúng là chết không ít,xem ra tảng đá cẩm thạch kia cũng không có nghĩ đến nhiều như vậy, nếuhôm nay hại nàng chết ở chỗ này, nàng hóa thành quỷ cũng đem anh ta biến thành pho tượng đứng trước mộ của mình.
Lý Đằng Long càng thêm kinh ngạc: “Ngài là tiểu phu nhân?”
“Lớn hay nhỏ ta vẫn là phu nhân. Lý Đằng Long, nếu hôm nay chúng ta khôngmuốn đi Thanh Long trại làm khách thì sẽ như thế nào? Phơi thây tại chỗhay là bị chói gô đi?” Doãn Thiên Lương hỏi.
Vế sau đi, nàng không muốn chết.
“Không dám, nhưng có thể phải ủy khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176064/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.