Cùng đi theo còn có Dịch Hương Ngưng, nàng ta thấy Dịch Cẩn Ninh không thèm để ý đến các nàng liền châm biếm liên miệng: “Bây giờ người ta là bảo bối của đại phu nhân rồi, ngươi chỉ là người của chi thứ ba sao có thể được yêu chiều như nàng!”
Dịch Lam Hân vỗ từ mông ngựa đến trên đùi, lại còn rước lấy giễu cợt vào người lập tức không vui, lạnh mặt nói: “Dịch Cẩn Ninh, đừng nghĩ rằng đại phu nhân yêu thương ngươi là ngươi có thể không biết trời đất. Ngươi chẳng qua chỉ là thứ nữ, thân phận còn không bằng đích nữ của chi thứ ba ta đây, còn dám bày vẻ mặt cho ta xem.”
Nàng ta lườm Dịch Cẩn Ninh trên xích đu, khinh thường nói: “Đã lớn như vậy còn chơi xích đu, không biết xấu hổ!”
Lời nói vừa dứt, một bàn tay liền đánh về phía nàng ta, trên mặt nàng ta lập tức xuất hiện cảm giác đau rát.
Dịch Cẩn Ninh lạnh lùng nói: “Ta không ra uy liền coi ta là mèo bệnh?”
Nhất thời Dịch Lam Hân nhảy dựng lên, quát to: “Dịch Cẩn Ninh, đồ tiện chủng nhà ngươi đừng cho là ta không biết mẹ ngươi là kỹ nữ, năm đó được đại bá chuộc từ trong thanh lâu về. Ngươi và tỷ tỷ ngươi y hệt mẹ ngươi, đều là đồ hạ tiện, đều chỉ là một món hàng.”
“Bốp.”
Lại một cái tát vang dội khiến gương mặt Dịch Lam Hân sưng lên. Đôi mắt Dịch Cẩn Ninh lạnh lẽo, cắn răng nói: “Ngươi có gan thì nói lại lần nữa xem!”
Năm đó đúng là phụ thân chuộc mẹ từ trong thanh lâu ra, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-song-sinh/177963/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.