vừa chát.”
Từ Lệnh Nghi mặc bố trí áo ngắn làm từ vải thô tùng gian tam thoa, thân thủ nhanh nhẹn nhảy ra từ chòi nghỉ mát: “Hai ngày nữa lại đến hái là được!” Sau đó quay đầu lại nhìn nhi tử đứng ở trên ghế mỹ nhân trong chòi nghỉ mát “đi, Cẩn ca nhi!”
Cẩn ca nhi lập tức tươi cười rạng rỡ trèo lên lưng Từ Lệnh Nghi.
Thập Nhất Nương vội vàng lấy ra dây lưng màu làm bằng vải thô: “Cột lên... chàng có thể cõng Cẩn ca nhi đến bên cây cam,nhưng Cẩn ca nhi có thể ôm cổ của ngươi hay không vẫn là khó cho cả hai. Nhỡ đâu chàng đến bên cây cam, Cẩn ca nhi trơn tay......”
Cẩn ca nhi lắc lắc thân: “Con có thể ôm cổ phụ thân! con có thể ôm cổ phụ thân!”
“Nghe lời mẹ con.” Lần này Từ Lệnh Nghi lại không có cự tuyệt đề nghị của Thập Nhất Nương, nhận lấy dây lưng bằng vải bố đem cột Cẩn ca nhi trên người.
Cẩn ca nhi bỉu môi, cũng không dám cự tuyệt.
Thập Nhất Nương hướng phía dưới núi tìm kiếm.
Thủ vệ đã dùng vải đay kết thành lưới cá căng lên.
Nàng thở phào nhẹ nhỏm.
Có tiểu nha hoàn cao giọng nói: “Thái phu nhân tới!”
Thập Nhất Nương cùng Từ Lệnh Nghi sửng sốt.
Thái phu nhân được Ngọc Bản và Chi Hồng đỡ vịn thở hồng hộc đi lên.
“Mấy đứa đi hái cái gì hả?” Lão nhân gia hơi hờn, “Nếu không phải thủ vệ muốn căng lưới, nội viện dùng màn trướng vây quanh con đường đi ra ngoài, thì nương còn không biết các con hôm nay mang theo Cẩn ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568321/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.