Edit: Nguyệt Nha
Beta: Tiểu Tuyền
Cẩn ca nhi vừa nghe thấy thì giống như tìm được tri âm, hắn chạy tới chỗ Thái phu nhân nơi đó.
Thái phu nhân ôm hắn: “Đây cũng là tấm lòng của Cẩn ca nhi chúng ta. Tấm lòng so với cái gì cũng đều quan trọng hơn. Bằng không, làm sao có điển cố ‘ngàn dặm đưa lông ngỗng, lễ nhẹ tình ý nặng ’ đây? Cẩn ca nhi của chúng ta tân tân khổ khổ mới hái được quả cam, cũng là vì để cho mọi người nếm thử đồ tươi mà! Có phải không, Cẩn ca nhi?”
Cẩn ca nhi gật đầu lia lịa, tựa người ở trong ngực Thái phu nhân, lông mày trẻ con cong cong, cười đến hết sức thoải mái.
Vừa lúc Từ Tự Dụ tới đây.
Nhìn thấy trên bàn một đống quả cam lớn, hắn rất bất ngờ: “Hái được nhiều quả cam như vậy hả?”
Cẩn ca nhi nghiêng người vỗ vỗ túi vải thô màu xanh thêu hoa trên người, khoe nói: “Mẹ giúp đệ làm đó! Có thể chứa rất nhiều quả cam.”
Từ Tự Dụ lại cười đánh giá cái túi trước ngực hắn — dây đeo túi không dài, miệng túi vừa ở trước ngực Cẩn ca nhi, hình dáng có chút kỳ quái, nhưng dùng để hái quả cam cũng rất dễ dàng.
Cẩn ca nhi thấy hắn nhìn mình chằm chằm thì chớp mắt một cái, chạy đến bên bàn cầm quả cam đưa cho Từ Tự Dụ: “Nhị ca ăn quả cam!”
Từ Tự Dụ cười nhận quả cam.
Từ Lệnh Nghi hỏi hắn: “Hôm nay không có đi ra ngoài sao?”
Từ Tự Dụ cung kính nói: “Tất cả mọi người đều nghĩ đến yết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568322/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.