Edit: Nguyệt Nha
Beta: Tiểu Tuyền
Cẩn ca nhi đang ở trong khố phòng cùng Thái phu nhân.
“Cái này nhìn đẹp!” bé chỉ một quả lựu đựng trong hộp gấm.
Cây lựu kia chỉ to bằng cỡ nắm tay, vỏ là ngọc bích, ruột là hồng ngọc, lại còn dùng ngà voi điêu khắc thành con bướm trắng nho nhỏ đậu ở bên trên trông rất đáng yêu.
Thái phu nhân cười ha hả, phân phó Ngọc Bản: “Đem cái này đóng vào!” Sau đó cúi đầu ôn nhu hỏi Cẩn ca nhi: “Còn có cái nào đẹp hơn không?”
Cẩn ca nhi nhìn nhìn, chỉ phật Di Lặc cao tới ba tấc.
Phật Di Lặc kia tối như mực, nhìn không ra là chất liệu bằng gỗ gì. Hở ngực lộ bụng, nụ cười chân thành, toàn thân đều vui vẻ.
Thái phu nhân liền phân phó Ngọc Bản: “Đem cái kia cũng đóng vào!”
Ngọc Bản cười đáp ứng “Vâng”.
Nhị phu nhân không nhịn được nói: “Nương, Cẩn ca nhi tuổi còn nhỏ. Cái này cũng quá quý trọng. Ngài có tâm ý này thì chờ hắn lớn hơn một chút, lại thưởng cho hắn là được.”
“Không có chuyện gì, không có chuyện gì.” Thái phu nhân xem thường khoát tay áo, ” Cẩn ca nhi của chúng ta cũng không phải là loại người không biết nặng nhẹ!” Vừa nói vừa ôm Cẩn ca nhi hôn một cái, nhìn Cẩn ca nhi cười nhẹ nhàng, “Có phải hay không? Cẩn ca nhi!”
Cẩn ca nhi gật đầu lia lịa.
Thái phu nhân ôn nhu hỏi hắn: “Con nhìn xem, còn thích gì không?”
Ánh mắt Cẩn ca nhi nhìn qua nhìn lại giữa các hộp gấm.
Nhị phu nhân nhìn tổ tôn hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568320/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.