Edit: Thu Phùng
Beta: HạThập Nhất Nương vừa xuống xe ngựa, Cẩn ca nhi lập tức chạy bổ tới: “Nương, bế, bế!”
Cố ma ma ở bên cạnh vội vàng cười dỗ dành bé: “Nhũ nương bế có được không?”
Cẩn ca nhi lắc đầu như trống bỏi: “Nương, bế, bế!”
Thập Nhất Nương cười ôm lấy Cẩn ca nhi: “Lớn như vậy rồi, còn làm nũng!”
Cẩn ca nhi gục ở trên vai mẫu thân, vẻ mặt vui vẻ thỏa mãn.
Vẻ mặt của Cố ma ma do dự: “Phu nhân, Hầu gia nói, không để cho phunhân Lục thiếu gia. Lục thiếu gia càng ngày càng nặng tay rồi….”
“Không sao!” Thập Nhất Nương cười đi vào sân của nhà giữa, “Bế từ nhỏ đến lớn, cũng không thấy nặng tay.” Đang nói chuyện, Từ Tự Dụ và Từ TựGiới nhận được tin, từ đường nhỏ ở nhĩ phòng bên cạnh ra ngoài.
Hai huynh đệ cung kính hành lễ với Thập Nhất Nương.
Cẩn ca nhi quay đầu về phía Từ Tự Dụ, Tự Tự Giới hô “Ca ca”, dựa vào trong ngực mẫu thân nhất định không xuống.
Thập Nhất Nương biết con trai lại đang làm nũng, không miễn cưỡng,cười cười thơm má Cẩn ca nhi một cái, hỏi Từ Tự Giới: “Ấm trà của conlàm thế nào rồi?”
“Buổi sáng làm một cái, kết quả quên làm cái lỗ ở giữa bụng ấm vớimiệng ấm, không thể rót nước.” Từ Tự Giới hơi ngại mà đỏ mặt, “Đã làmlại một cái.”
Mẹ con vừa nói, vừa đi vào gian tây.
Thập Nhất Nương đặt Cẩn ca nhi ở trên giường lớn gần cửa sổ.
Cẩn ca nhi lại bò xuống, chạy tới trước mặt Cố ma ma: “Bánh của con, bánh của con!”
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568298/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.