“Chuyện còn chưa có kết quả, Hầu gia không cần quá chán nản.” ThậpNhất Nương khuyên Từ Lệnh Nghi, “Cho dù là xét nhà, lưu đày, chỉ cầnngười còn, thì một ngày nào đó vẫn có thể chấn hưng gia tộc mà!”
“Cũng phải!” Từ Lệnh Nghi thở dài, “Người còn, sẽ không lo.”
Vẻ mặt Thập Nhất Nương cũng không lo lắng, đứng dậy gỡ tóc: “Hầu gianghỉ ngơi sớm một chút đi! Ngày mai chỉ sợ còn phải lo chuyện Vương giađấy!”
Từ Lệnh Nghi thấy vẻ mặt nàng thanh tĩnh, có cảm giác mình có chút buồn lo vô cớ.
Bất kể lũ triều thần nói ngàn nói vạn, cuối cùng vẫn phải là do Hoàng Thượng quyết định.
Những gì nên giúp mình cũng đã làm, những gì cần làm cũng đã chuẩnbị. Còn những chuyện cần may mắn thì cũng không thể làm gì được. Chỉ cólên tinh thần, dốc toàn lực giúp Vương gia tìm kiếm một tia sinh cơ.
Người đã nghĩ thông suốt, tinh thần cũng trở nên thoải mái hơn.
Hắn cúi người thổi đèn, câu được câu mất nói chuyện trong nhà vớiThập Nhất Nương: “Nhân lúc thời tiết tốt, ngày mai nàng kiểm tra Dụ ca,bảng tên cũng phải chuẩn bị một phen. Sau đó đi đến miếu bái Văn KhúcTinh, cầu quẻ bói cho Dụ ca...... Qua được cửa này, con nó sẽ trởthành tú tài.”
Bình thường không nói gì, nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ đến!
Thập Nhất Nương cười: “Hầu gia nói chậm một chút. Đến tháng sáu sẽthu thập đồ dùng cho Dụ ca. Về phần xin quẻ, thiếp còn muốn mời Hầu giađưa Dụ ca đi cùng đây! Tự mình cầu, mới có thành ý. Thiếp là mẫu thân,mang theo Dụ ca, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568297/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.