Nói mấy lần hứa hôn, làm mai đều là những người nào, rành mạch, thậmchí còn đề nghị Thập Nhất Nương phái người đi Hồ Châu nghe ngóng.
Thập Nhất Nương nghĩ đến Phương thị hạ mình để gả, nghĩ dến lúc trước Tam tẩu có yêu cầu gì, Phương gia cũng đều đồng ý.… Dường như đều đã có một lời giải thích hợp lý. Nàng tin không có lửa thì làm sao có khói.
Nhưng tại sao Giang Cẩm Quỳ phải làm như vậy.
Nếu có cái mục đích gì đặc biệt, Thập Nhất Nương lại không nghĩ raPhương thị có lợi ích hay va chạm xung đột gì với Giang Cẩm Quỳ. Nếu làcó lòng tốt đến báo tin cho nàng, nhưng mà hai người thật sự giống nhưlà không có giao tình như vậy. Hoặc là, trong lúc nàng ta rảnh quá muốnbuôn chuyện?
Thập Nhất Nương cứ suy nghĩ rồi lại lần nữa cẩn thận rò xét Giang Cẩm Quỳ.
Hai hàng lông mày của Giang Cẩm Quỳ nhẹ chau lại, buông cụp mắt, ấpúng nói: “Nếu nhà phu nhân biết rõ chuyện này thì chắc chắn sẽ khôngthông gia với nhà họ Phương nữa. Nhưng thật sự ta không có lừa phunhân.” Sau đó khom gối cáo biệt, “ Ta phải đi rồi.”Giọng nói ủ rũ nhưđưa đám, cúi thấp vai đi qua người Thập Nhất Nương.
Trọng đầu hiện lên một tia điện xẹt, đột nhiên Thập Nhất Nương đã hiểu rõ ý đồ của Giang Cẩm Quỳ một chút
Ngàn dặm xa xôi đến phủ Công chúa, mẹ chồng là người có thân phận cao quý lại khéo léo, trượng phu thì tính tình âm tàn xảo quyệt lại ngangngược, còn có sở thích mà mọi người đều biết rõ, ham mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568259/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.