Người lớn nào biết tâm tư của con trẻ.
Tiễn hai đứa bé đi, Thập Nhất Nương ngáp một cái.
“Đi thỉnh an mẫu thân rồi lại quay về ngủ nhé.” Vẻ mặt Từ LệnhNghi lãnh đạm, nhưng nghe vào trong tai thì Thập Nhất Nương cảm thấy có ý trêughẹo nhàn nhạt.
Nàng coi như nghe không hiểu, thoải mái “vâng” một tiếng, miễncưỡng nhẹ nhàng tựa trên gối, nhưng không biết trên mặt mình đã nhiễm một rặngmây đỏ.
“Đại ca quyết định lúc nào tới Bộ Lại để thông báo quay vềHàn Lâm viện?” Thập Nhất Nương làm ra vẻ tự nhiên hỏi, “Hầu gia và Đại ca hômnay có an bài gì không?”
Nàng cũng phân phó phòng bếp chuẩn bị thức ăn xong hết rồi.
Nụ cười trong mắt Từ Lệnh Nghi càng đậm, không dám trêu chọcnàng nữa, sợ nàng thẹn quá hóa giận.
“Bảo là ngày mai phải đi hỏi lại.” Hắn nói với giọng điệu ônhòa, “Vốn là chuẩn bị cùng Chấn Hưng đi chỗ Vương Lệ ngồi một chút, kết quả ChấnHưng mời Kim hàn lâm, muốn thuận tiện hỏi tình huống của Hàn Lâm viện, còn hômkhác sẽ nói sau!”
Nói như vậy, La Chấn Hưng không có ý định ở Từ gia ăn cơmtrưa.
Thập Nhất Nương cười nói: “Thiếp còn cố ý sai người giữ lạilúa mạch mới, chuẩn bị làm bánh lá sen nữa này.”
Vừa dứt lời, La Chấn Hưng tới.
Thập Nhất Nương vội vàng đứng dậy đưa hà bao lúc trước đãchuẩn bị xong cho La Chấn Hưng: “Nghe nói trong phòng huynh có người mới vào,đây là một chút lễ mọn của muội!”
Bên trong có một đôi khuyên tai vàng ròng, một đôi trâm hoaĐông Châu.
La Chấn Hưng cười nhận lấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568229/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.