Edit: Vi Vi“Di nương, thật hỏi thăm cũng không được gì.” Thúy nhi hơi có chútbất đắc dĩ, “Thu Hồng sắp gả rồi. Hiện tại giam mình ở trong nhà. Nơinào cũng không đi.” Vừa nói chuyện vừa bĩu môi.”Văn di nương vốn là tàiđại khí thô, hiện hôn sự của Thu Hồng phu nhân không hỏi đến. Ánh mắtnàng cũng sắp nhìn lên trời rồi. Mỗi ngày bàn giúp Thu Hồng đặt mua đồcưới như thế nào. Đâu còn để ý tới những thứ khác. Văn di nương và phunhân rốt cuộc nói những chuyện gì. Nàng cũng không kiên nhẫn nói tỉ mỉvới ta.” Trong giọng nói mang theo mấy phần oán trách. Càng nhiều, cũnglà hâm mộ.
Tần di nương “phun” cho nàng một ngụm: “Nha hoàn chết tiệt. Không hỏi chuyện cho rõ ràng, ta làm sao biết Văn di nương là đi con đường nàocủa phu nhân mới để cho phu nhân coi trọng nàng như thế. Ngươi đã hâm mộ Thu Hồng, thì cũng nên tốn chút tâm tư mới phải, đừng lúc nào cũng đemlời của ta thành gió bên tai.”
Thúy nhi bị mắng đỏ bừng cả khuôn mặt. Thì thào lên tiếng muốn luixuống. Lại bị Tần di nương gọi lại. Vẫn chưa hả giận nói: “Đồ không cóđầu óc, lúc này biết xấu hổ thì có ích lợi gì, chờ Thu Hồng, Đông Hồngcả đám gả cho lang quân như ý, lúc đó cho ngươi hối hận.” Vừa nói vừahướng Thúy nhi ngoắc tay: “Ngươi tới đây. Ta có việc muốn dặn dò ngươi.” Sau đó kề vào lỗ ta Thúy nhi nói. “Ngươi ra dáng nhàn rỗi không có việc gì làm, đi phòng bếp của phu nhân hỏi xem, xem mấy hôm nay thân thể của phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568140/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.