“Đi chỗ ở cũ của đại tỷ?” Thập Nhất Nương thoải mái nằm trên kháng. Trong lòng có buồn bực.
Nhạn Dung khẽ gật đầu một cái: “Ngọc Bản bên cạnh Thái phu nhân sau đó lập tức tìm Tứ thiếu gia về.”
Thập Nhất Nương khẽ gật đầu: “Nếu là lát nữa Tứ thiếu gia cùng Ngũ thiếu gia tới đây, ngươi liền gọi ta một tiếng.”
Nhạn Dung vâng đáp lại.
Thập Nhất Nương mệt mỏi nằm xuống, rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.
Buổi tối Từ Tự Giới trở lại. Nhạn Dung cười hỏi hắn: “Tứ thiếu giađâu? Tại sao không đưa Ngũ thiếu gia trở lại” Từ Tự Giới cười nói: “Tứca nói hơi mệt. Buổi tối chỉ ăn non nửa chén cháo trắng.”
Nhạn Dung cười đưa Từ Tự Giới vào sương phòng ngủ lại, đang muốn đibáo tin cho Thập Nhất Nương, lúc đi vào đông sảo gian chỉ có ngọn đènlồng hình quả dưa nho nhỏ lóe ra ngọn lửa to như hạt đậu. Thập NhấtNương ngủ say sưa. Nàng suy nghĩ một chút. Rồi rón rén lui đi ra ngoài.
Ngày hôm sau Từ Tự Truân vội tới vấn an Thập Nhất Nương. Sắc mặt đã khôi phục văn nhã như trước.
Thập Nhất Nương nghĩ tới chuyện ngày hôm qua. Cười hỏi hắn: “Đào mama không thể trải qua tiết Đoan Ngọ trong phủ. Con có muốn sai người đưa chút ít bánh ú nhân thịt đi Điền Trang không? Cũng làm trọn vẹn tấm lòng của con.”
Từ Tự Truân nghe đáy mắt tràn ra một nụ cười vui vẻ: “Vâng!” Sau đókhẩn cấp nói với Bích Loa, “Ngươi dẫn Vũ Hoa đi Điền Trang đưa bánh úcho Đào ma ma.”
Bích loa cười đáp “vâng”. Thập Nhất Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568139/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.