“Nụ hoa rất nhỏ ” Quý Đình tức phụ nơm nớp lo sợ giải thích.”Lại kẹp ở những chiếc lá, liếc mắt nhìn thoáng thì sẽ thấy không được. Tháng batháng tư đang lúc nó nở hoa. Nên sẽ tỏa ra mùi thơm như hoa lan. Cho nên cố ý ở trước sau phòng viện trồng nhiều thêm chút ít.” Vừa nói chuyện,vừa tựa như cầu trợ nhìn Thập Nhất Nương một cái, “Không chỉ có trồngtrong nhà của phu nhân. Mà ngay cả Thái phu nhân bên kia. Cũng có trồngchút ít.”
Đầu sỏ gây tội để cho Thập Nhất Nương nôn mửa không ngừng thì ra làmấy dò hoa phong lan được trồng ở trong viện. Người nào mà biết ThậpNhất Nương sau khi mang thai lại đối với mùi hương hoa lan đặc biệt nhạy cảm đây.
Cỏ này là trồng vào lúc lập xuân. Khi đó Thập Nhất Nương còn không có dấu hiệu mang thai.
Thái phu nhân ở trong lòng suy nghĩ đến đây. Thì thở phào nhẹ nhỏm.Phân phó Quý Đình tức phụ: “Hoa hoa thảo thảo chung quanh nhà đều dọndẹp một lần, những thứ đồ ngổn ngang kia sau này cũng đừng trồng nữa.”
Quý Đình tức phụ hết sức lo sợ mà lui xuống.
Cầu xin Lục Vân tiễn nàng ra cửa: “Cô nương. Không biết là ngườinào phát hiện phong lan này? Trước mắt chuyện cần gấp nhất là phải đemphong lan này nhổ đi. Mắt thấy đã xế chiều, chỉ dựa vào mấy bà Tử mớichúng ta làm, thì hôm nay khẳng định sẽ làm không xong. Cầu xin cônương trước đem cái người này cho ta mượn sử dụng.” Vừa nói vừa khomgối hành lễ cho Lục Vân, “Đại ơn đại đức của cô nương, qua mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568129/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.