Edit: PthuMuốn danh chính ngôn thuận mà đuổi Đào ma ma đi ra ngoài. Có rất nhiều lý do.
Thập Nhất Nương cười đánh Nhạn Dung.
Hồ Phách tới đây khuyên: “Phu nhân. Lời của Nhạn Dung cũng có đạo lý…..”
“Không có nghiêm trọng như nàng nói.” Thập Nhất Nương cười cắt đứtlời của nàng. “Muốn đưa Đào ma ma đi. Có nhiều biện pháp.” Nghĩ đến đây, nàng nhíu đầu lông mày. “Có một số người. Ta vẫn không yên lòng. Chỉ là lão hổ cũng có lúc ngủ ngáy. Ta cũng không thể suốt ngày nhìn chằm chằm vào đó. Đào ma ma cho dù có muôn vàn lỗi sai. Thì tấm lòng bảo vệ Truân ca của nàng cũng không sai. Ta lúc đầu thuận theo tình thế mà giữ nànglại. Chẳng qua là sợ lúc ta chiếu cố Truân ca có chỗ nào sơ xuất. Nàng ở một bên nhìn xem. Cũng có thể bù đắp kẽ hở mà thôi.” Nói xong, sắc mặtcủa nàng nghiêm lại. “Nhưng mà, Đào ma ma vốn cho rằng ta chiếm được vịtrí của Đại tỷ, mọi chuyện vốn nên là Đại tỷ có phúc phận hưởng thụ.Bây giờ ta lại mang thai, chỉ sợ trong lòng nàng càng thêm bất an. Nàng ở bên đó ngươi phải chú ý một chút mới được. Ta mặc dù không hy vọngTruân ca có thể đem ta trở thành giống như mẫu thân của hắn mà thích,nhưng cũng không muốn giữa hai người giương cung bạt kiếm.”
Hổ Phách đáp ứng. Trở lại trong phòng đang suy nghĩ xem nên làm thếnào để nghe ngóng được Đào ma ma cùng Từ Tự Truân nói những lời gì. ThìTùng ma ma tới chơi.
Nàng nhanh chóng nghênh đón Tùng ma ma vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-cong-luoc/1568130/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.