“Đảo chủ………” Ưu nhìn về phía hải đảo đã không còn chút sự sống nào, trong lòng nổi lên một trận bi thương.
“Ta muốn tới đảo chủ…..tìm ca ca và tộc nhân!”
“Không được!” Fazio khoát tay, thô lỗ kéo cậu đứng lên: “Ta sẽ không cho ngươi đi, ta sẽ dẫn ngươi về bộ lạc.”
“Buông ra!” Ưu buồn bực quất cái đuôi về phía ưng nhân.
“Ca ca đều đang ở đảo chủ, trong tay Felix! Ta phải đi cứu bọn họ!”
“Nghe này!” Fazio nhịn không được rít lên, một tay túm chặt cằm Ưu: “Liên Hoa không phải người thường, theo ta biết, tộc trưởng thú nhân cũng không phải người bình thường. Đạo bạch quang kia quá mức kì lạ, ta nghĩ bọn họ không nhất định ở đảo chủ.”
“Vậy bọn họ sẽ đi đâu……..” Ưu bị Fazio đột ngột rống giận làm hoảng sợ, cúi đầu nức nở.
Trong mắt nhân ngư, Felix gần như là một vị thần.
“Trừ bỏ Felix, còn ai có thể làm được chuyện đó.”
“Thực vậy, trừ bỏ Felix không ai có thể làm được…….” Tạp Tu đưa cục cưng cho Ưu, dường như cảm nhận được gì đó kích động lao xuống biển.
──từ trong lòng biển sâu, truyền tới âm thanh như có như không; như xuất phát từ sâu trong vũ trị, thanh khiết mờ ảo, tựa như tiếng ca của thiên nhiên……..
“Nha?” Cục cưng tò mò kéo Ưu, học theo Tạp Tu nghiêng tai lắng nghe.
“Suỵt, đó là tiếng ca của cá heo.” Ưu trấn an bé con trong lòng: “Cá heo đang nhắn nhủ tin tức cho Tạp Tu.”
“Các ngươi thật phiền phức.” Fazio đứng trên bờ có chút mất kiên nhẫn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540007/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.