Xuyên thấu qua quần sáng, Felix không chút biến đổi chăm chú nhìn Khải Ân. Đột nhiên, chỉ thấy hắn khoát tay cắt đứt quầng sáng, mọi người đều không kịp trở tay.
“Hắn, hắn như vậy là có ý gì?” Liên Hoa kinh ngạc, cứ như vậy không nói câu nào thì đi rồi?
“Không biết……….”
Khải Ân lắc đầu, nhẹ nhàng lắc lư tinh thể màu đen trong tay. Trong khoảnh khắc thông tin cắt đứt dường như có thứ gì truyền vào đó. Felix……ngươi rốt cuộc tính toán thế nào?
“Uy Tạp Đặc, những nhân ngư bị bắt lúc trước tiếp tục an bài cho họ ở thánh địa.”
Uy Tạp Đặc gật đầu, dẫn theo vài tộc nhân áp giải số nhân ngư xuống.
“Tộc trưởng, ta cùng Y định──”
“Ta biết ngươi muốn làm gì.” Khải Ân ý bảo Cơ Tái nên bình tĩnh một chút đừng quá nôn nóng: “Có Fazio, bọn họ tạm thời không có nguy hiểm. Huống hồ Y hiện tại không thể rời khỏi bộ lạc.”
“Tộc trưởng, vì cái gì? Ta thực rất lo cho cục cưng, ta muốn──”
“Y, đừng nóng vội.” Tầm mắt Khải Ân xẹt qua số 7 cùng viên đá kí ức trong tay nó: “Ta cần ngươi, giúp ta cởi bỏ bó mật của nhân ngư.”
“Tộc trưởng!” Lúc này Y còn chưa kịp nói, Cơ Tái đã phản đối trước.
Là tộc nhân ngư từ bỏ Y trước, còn tổn thương Y, nhân ngư sống chết thế nào sớm đã không còn quan hệ với Y nữa! Cho dù chỉ có một phần vạn nguy hiểm, hắn cũng không muốn Y tiến vào.
Nhìn thấy Cơ Tái như đang đối mặt với đại địch, Khải Ân có chút bất đắc dĩ: “Ngươi bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-tinh-cau/1540008/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.