Hassan lưỡng lự ngoài cửa sân nhà Lucca. Hắn vẫn luôn đi theo Tô Mặc, nhìn cậu chạy tới chạy lui tìm kiếm mình, ngày càng mệt lử, bước chân loạng choạng.Rõ ràng biết đó là tên bịp bợm lừa dối hắn, tại sao lại không thể dời mắt khỏi cậu? Rõ ràng đau đớn, tuyệt vọng đến nỗi tim gan như bị xé nát, tại sao lại không kiềm được mà đuổi theo phía sau? Cuối cùng nhìn cậu yếu ớt vào nhà Lucca, tại sao còn lo lắng cho cậu như vậy? Thật không có tiền đồ, Hassan. Hắn thấy xấu hổ về mình.Nhưng cuối cùng hắn vẫn gõ cửa nhà Lucca. Dù cho lời thề bạn đời khiến hắn kích động trước kia chỉ là một trò đùa, nhưng ít nhất trước khi giải trừ khế ước, hắn vẫn là người thủ hộ của Tô Mặc.Một lúc lâu sau mới ra mở cửa, Lucca lộ vẻ kinh ngạc, mắt cũng hơi đỏ lên. Hassan nhất thời càng thấy lo lắng: “Tô Mặc sao rồi?”.“Tô Mặc?”. Lucca kinh ngạc nhìn Hassan, dường như lúc này mới nhận ra hắn, “Cậu biết Tô Mặc đang tìm cậu?”.Hassan yên lặng vài giây rồi miễn cưỡng gật đầu: “Tôi vẫn luôn đi theo em ấy”.“Cậu vẫn luôn theo sau cậu ấy?”. Vẻ mặt Lucca trở nên cực kỳ quái lạ, như thể đột nhiên không quen biết Hassan vậy: “Cậu nói với cậu ấy rằng cậu ấy làm cậu rất thất vọng?”“Phải”. Hassan cắn răng gật đầu, đồng thời quyết định cho dù Lucca quở trách hắn thế nào, hắn cũng sẽ không giải thích nguyên do. Mặc dù hắn không thể chấp nhận quá khứ của Tô Mặc, nhưng không muốn cậu bị tổn thương vì mấy lời đồn đại.Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359452/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.