“Lucca, giúp tôi một chuyện”. Hassan dịu dàng khẽ cọ lên gương mặt lạnh lẽo của Tô Mặc, đầu không ngẩng lên, nói với Lucca, “Xin anh hãy chôn cất tôi và Tô Mặc cùng một chỗ”.“Tôi đã hứa sẽ làm chứng cho Tô Mặc. Chuyện này cậu không có lỗi, sẽ không bị nghiêm phạt”.Tuy cảm thấy không đáng cho Tô Mặc, nhưng Lucca tin Tô Mặc nói thật. Nếu không vì Tô Mặc phạm phải sai lầm không thể tha thứ thì Hassan thương cậu hơn cả tính mạng sao có thể tuyệt tình như thế được.Chuyện đã đến nước này, ai đúng ai sai còn quan trọng sao? Nếu sớm biết làm vậy sẽ bức tử Tô Mặc, hắn có còn nhẫn tâm gỡ tay Tô Mặc ra, kiên quyết rời đi hay không?Hassan hôn lên môi Tô Mặc. Chúng vẫn mềm mại như thế, chẳng qua đã không còn hơi thở ngọt ngào vui tươi, mà thay vào đó là sự lạnh lẽo thấu xương. “Tôi không thể để em ấy đợi quá lâu được. Chúng tôi đã trao nhau lời thề tối cao rồi”.Lucca kinh ngạc lui ra sau một bước. Tô Mặc còn nhỏ như vậy mà hai người đã trao nhau lời thề bạn đời? Nhưng mà, tại sao một đôi đã đồng thuận lời thề bạn đời tối cao lại đi đến kết cục này?Lucca lại lui thêm hai bước, đi ra ngoài cửa, nhẹ nhàng đóng cửa lại Y không thể nào ngăn cản một giống đực đã mất đi bạn đời thực hiện lời thề của mình.Hassan cẩn thận ôm Tô Mặc rồi nằm xuống, để Tô Mặc tựa trên người mình, giống như cái ngày Tô Mặc bị thương do Hard vô tình đánh trúng, họ cũng như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359453/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.