Tiếng kêu đau đớn, nỉ non van xin đều nghẹn lại ở họng, Tô Mặc khiếp sợ nhìn khoảng không trước mắt đột nhiên xuất hiện con số 60:00, sau đó biến thành 59:59, 59:58, 59:57…Đây là… một tiếng đếm ngược sao? Tô Mặc giật mình nhận ra sinh lực của mình đang không ngừng trôi đi, suy yếu dần qua mỗi giây.Vậy, cậu sẽ chết sao? Khi thời gian đếm ngược chấm dứt, cậu sẽ chết sao? Hay trở lại thế giới ban đầu? Vì cậu… đã làm Hassan thất vọng?Tô Mặc lao ra khỏi phòng. Cậu muốn nói với Hassan cậu rất xin lỗi, nhưng chuyện quá khứ đã không thể nào sửa đổi được. Bây giờ cậu thật lòng yêu hắn, không lừa gạt, không đùa giỡn. Cậu thật sự muốn ở cạnh hắn cả đời, đến khi trưởng thành sẽ lập tức kết thành bạn đời. Thậm chí cậu bằng lòng làm một giống cái chân chính vì Hassan, sinh ra kết tinh tình yêu của hai người, dù trước đây cậu không hề nghĩ tới chuyện này, cũng sẽ không đồng ý. Chỉ cần có thể ở cạnh Hassan, việc gì cậu cũng sẵn lòng.Nhưng mà, Hassan không có ở trong sân.Cơn lạnh buốt giá vây lấy tim Tô Mặc. Một tiếng. Cậu chỉ còn một tiếng thôi.“Hassan! Hassan!”, cậu lớn tiếng gào thét. Nhưng người vẫn luôn ở cạnh cậu lại không đáp lại nữa.Tô Mặc ngơ ngác đứng trong sân. Thời gian đếm ngược vẫn đang tiếp tục, mà cậu lại có cảm giác mờ ảo không chân thật.Mới phút trước bọn họ còn đang ôm hôn, trao nhau lời yêu nồng nhiệt. Mà bây giờ… Hassan đẩy cậu ra, bỏ cậu lại, thậm chí từ chối đáp lại tiếng gọi của cậuHassan…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nhan-chi-giong-cai-phan-cong/1359451/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.