"Chào cô ạ."
Lâm Nhiên tươi cười lễ phép nhìn người trước mặt cúi chào.
Lệ Quyên cười hiền hậu lấy tay xoa đầu cô: "ngoan lắm, lâu lắm rồi ta không gặp con."
"Ba con dạo này vẫn khỏe chứ?"
Lâm Nhiên nghe đến tên Lâm Ngạn cô lại tắt đi nụ cười, nhưng vẫn ráng cong: "vẫn khỏe ạ."
"Thế cô vẫn khỏe ạ?"
Lệ Quyên cười: "vẫn khỏe.
Thôi con mau vào trong đi, A Diệu đang đợi con đấy."
Lâm Nhiên: "dạ."
Đi được vài bước Lâm Nhiên mới lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, Hoàng Long vậy mà vẫn đi kè kè bên cô.
Hoàng Nam: "em dạo này sao rồi? Vẫn khỏe chứ?"
Lâm Nhiên không quan tâm, vẫn bước vào trong định chào hỏi chú Xuân gửi quà rồi sẽ rời đi, nhưng lại chẳng thấy chú ấy đâu.
Lâm Nhiên thấy có điều bất thường vậy mà chẳng hề hay bản thân đang bị đám người bạn của Xuân Diệu bao lấy.
Cô lúc này mới biết là bản thân chúng bẫy rồi, Nguyệt Dương dễu cợt lại gần cô: "đây là chân dung người định cướp bồ mày sao A Diệu?"
Lâm Nhiên cau mài khó hiểu, cướp bồ ai cơ? Hoàng Long định bảo mấy người đó thôi chọc cô đi, Xuân Diệu vậy mà lại bày vẻ mặt giận dỗi, Hoàng Long thấy thế đi lại dỗ dành cô nàng.
Lâm Nhiên khoanh tay nghiên đầu nhìn đám người bọn họ: "chúng mày bị hư não à?"
Cô lấy làm động tác xoay xoay bên thái dương, Nguyệt Dương nghe vậy liền đen mặt lại: "mày nói ai hư não hả?"
Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-muc/2968553/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.