Tản bộ hít khí trời quả thật rất sảng khoái, Lâm Nhiên thấy bản thân nên đi như vậy thường xuyên sẽ giúp bản thân xả khoay.
Đi một chút thấy lon nước rổng trên đường vội đá vài cái rồi nhặt lên, không muốn rác thải có mặt mọi nơi, tiếng nước sông vỗ tạt vào bờ, vớt theo những tán cát vào trong.
Lâm Nhiên đang thư giản bản thân lại nghe tiếng ai đó từ dưới chân vọng lên: "chị gái xinh đẹp, mua giúp em một bông đi ạ."
Cô thấy vậy cười nhạt, tuy tính không thích con nít cho lắm nhưng khi gặp cô gái này lại thấy thương.
"Bông em bán như nào đây?"
Lâm Nhiên bỏ lon nước sang một bên, ngồi một chân khụy xuống đường cười nhìn cô bé.
Cô bé hai má lấm lem bụi đất trên mặt, cười lên làm lộ ra đồng tiền khiến Lâm Nhiên thích thú: "một bông năm đồng ạ."
Lâm Nhiên nhìn xuống thao bông liền hỏi: "thế em còn bao nhiêu bông?"
Cô bé nhìn xuống, lấy tay ra đếm đếm, làm Lâm Nhiên thấy có chút buồn cười: "hai mươi bông nữa ạ."
Lâm Nhiên: "thế chị lấy hết nhé?"
Cô bé vui vẻ cười: "thật không ạ?"
Lâm Nhiên xoa đầu nhìn cô bé: "thật mà."
Cô bé liền nhảy cẩn lên vì vui sướng, cũng không quên cúi đầu cảm ơn cô, Lâm Nhiên bất ngờ khi thấy cô bé lại vui như thế.
"Em tên là gì vậy?"
"Dạ Tiểu Liên ạ."
Lâm Nhiên tỏ vẻ bất ngờ: "tên em thật đẹp, đẹp như những bông hoa này vậy."
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-muc/2968551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.