Ai nha, gần đây chạy deadline, không có đụng vô đống này được T 3 T)
sắp tới bên Owl chắc sẽ có trò vui, bạn nào muốn quà bay qua đó chờ đi nha
XIII
Bạch Ngọc Đường thấy tên Trình Húc Đông không hề sợ hãi, so với tên Thiết Ưng kia còn mạnh mẽ hơn, ngược lại cũng sinh lòng kính phục, nói: “Phủ Khai Phong chúng ta cũng không có lạm dụng chức quyền, lấy công tể tư, nếu ngươi không phải tai mắt do Tương Dương Vương an bài, sẽ không có ý làm khó ngươi. An tâm.”
Trình Húc Đông nói: “Ta từ nhỏ, học cũng học sách thành hiên, làm sao có thể làm tai mắt cho loạn thần tặc tử. Đương nhiên không sợ rồi.”
Y quay đầu về phía Triển Chiêu nói: “Triển đại nhân, thường nghe người ta nói ngài trạch tâm nhân hậu, tôi có chuyện muốn nhờ, xin ngài đáp ứng.” Thấy hai hàng lông mày Triển Chiêu nhíu lại, có vẻ do dự, vội nói: “Triển đại nhân yên tâm, chuyện tôi xin, nhất định sẽ không phạm kỷ luật của phủ Khai Phong.”
“Mời nói.”
“Thiết Ưng lúc ở trong Trùng Tiêu lâu đã bị trọng thương, lại không được chữa trị đúng lúc, nên mãi chưa lành. Tôi đến Thái Nguyên, xin được một củ nhân sâm ngàn năm, xin đại nhân tạm thời thả tôi ra, để tôi đi nấu nhân sâm cho hắn, sau khi hắn ăn rồi, hãy đưa chúng tôi về phủ Khai Phong quy án, được chứ.”
Không chờ Triển Chiêu mở miệng, Đinh Điềm Huệ chờ ở một bên đã nói,:”Ngươi nghĩ cũng hay quá, thả ngươi, ngươi tranh thủ chạy mất thì làm thế nào?”
Trình Húc Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-mieu-nhat-sinh-thu-hau/38720/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.