Đúng vậy, anh biết. Lần trước tivi và đài radio bị tắt, điều hòa cũng được chỉnh tăng độ, anh biết đó là “sự quan tâm của đồng nghiệp”, hôm nay anh cũng biết. Hành động này đối với Nhã Khả là vô thức nhưng với anh, nó lại như xuất phát từ chính nội tâm cô.
Sự quan tâm mà Nhã Khả dành cho anh chỉ dựa trên sự quan tâm của đồng nghiệp thôi sao? Hoặc là sự quan tâm của hàng xóm? Hay là sự quan tâm của người yêu? Anh cảm nhận được thái độ quan tâm này, nhưng, khi anh cảm nhận được cũng là lúc khoảng cách giữa anh và cô càng lúc càng xa xôi.
Ân Tấn Minh thu dọn giấy tờ trên bàn, vừa dọn vừa nói: “Không biết ngủ quên từ lúc nào, tôi vào phòng sách đây, nhường sofa lại cho cô xem tivi nhé!”.
Sau khi thử ly hôn, lần đầy họ nói với nhau những lời khách khí, không hề đấu khẩu, đối địch với nhau như bình thường, rất bình thản. Thái độ bình tĩnh điềm đạm khó có được này đã rất lâu rồi chưa xuất hiện, không cãi cọ, không chiến tranh lạnh, không khói thuốc, không mây đen. Dường như đã rất lâu ròi, cơ hồ trải qua mấy kiếp!
Chẳng lẽ phải đến khi trở thành người xa lạ rồi mới có thể đối xử tốt với nhau sao? Vương Nhã Khả không hiểu, tạo Ân Tấn Minh đối với người khác có thể lễ độ, lịch sự đến như thế, vậy mà ở bên cạnh người thân nhất lại dùng những lời cay độc, không chịu nhân nhượng đến vậy? Bây giờ, cô không còn là người thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ly-hon/3233250/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.