- Không sao....
- Cậu thật sự ổn chứ.
- Mình ổn.... chuyện này giờ có liên quan gì đến mình.
Đã năm năm rồi, cô và Lưu Đằng đã chia tay năm năm rồi. Thẩm kiều chợt nhớ lại hình ảnh mình của năm đó, ngây thơ, ngu ngốc. Bây giờ nghĩ lại thật hận bản thân đến bao nhiêu. Tại sao năm đó lại vứt bỏ liêm sỉ, vứt bỏ lòng tự trọng dễ dàng như vậy.
- Tô Ngọc mình muốn mua đồ cho Dương Triết, cậu có cửa hàng nào giới thiệu cho mình không.
- Ở trung tâm thương mại này thì thiếu gì, cậu tuỳ tiện chọn một cửa hàng cũng có thể ưng mắt rất nhiều bộ.
Quyết định mua cho anh một bộ đồ thể thao thoải mái, cái dáng vẻ vest chỉnh tề của anh quả thật làm cô nhìn đến chán ngấy. Lượn lờ với Tô Ngọc một hồi thì Hàn Mặc đến đón mẹ bầu về. Cái gì mà kêu đi lại nhiều không tốt, Tô Ngọc nài nỉ thế nào anh cũng không quan tâm. Thẩm kiều đứng một bên chỉ biết cười với hai con người này.
- Về với chồng cậu đi, mình bận đi tìm chồng mình rồi.
- Vậy.... về nhà. Lần sau nhất định đi cùng cậu cả ngày. Tô Ngọc nói giọng đầy buồn bã.
Tô Ngọc về rồi, Thẩm Kiều về nhà càng không biết làm gì nên lựa chọn đến siêu thị một chút. Đi qua mọi quầy rau củ đến đồ ăn vặt. Cô mua đủ thứ đồ, đồ ăn, bột làm bánh rồi cuối cùng lại bị thu hút bởi những chiếc bát và đĩa xinh xắn. Bây giờ mới nhận ra mình rất thích những thứ này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tham-cuoi-roi-hay-yeu/580539/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.