Dương Triết nhẹ nhàng lấy bánh ra đĩa cho cô. Thẩm kiều lau khô nước mắt và bắt đầu thưởng thức thành quả của mình.
- Không mất công em làm, anh ăn thử đi. Bánh bông lan ngon lắm.
Cô vừa lấy miếng bánh định bỏ vào miệng anh đã lại đến ăn trọn.
- Anh thích ăn thế này, được chạm vào môi em có cảm giác ngọt hơn.
- Em muốn anh cảm nhận vị bánh.
- Rất ngon, đã thích em thì mọi thứ liên quan đến em đều thích.
Thẩm kiều sát lại gần anh:” Từ bao giờ anh lại lưu manh như thế này, Dương tổng lạnh lùng của tôi đi đâu rồi”.
- Anh muốn nghỉ trưa một chút, đi với anh.
- Nào còn chưa dọn dẹp xong.
Không để cô nói nhiều anh đã bế ngang người cô đi lên phòng, vừa đặt cô xuống giường anh liền hôn tới tấp.
- Ưm.... không phải nói đi nghỉ sao, anh không thể... em vẫn còn đau. Thẩm kiều liền nũng nịu.
Dương Triết nghe đến mới sực nhớ ra: “ Xin lỗi, anh không kìm được mình, sau này sẽ chú ý “.
Nói xong anh liền cởi bỏ chiếc áo vest lẫn áo sơ mi bên trong ra.
- Anh...
- Không làm gì hết, thích ôm em ngủ thôi
Thẩm kiều nằm trong lòng anh hồi hộp không thôi. Anh cứ như vậy ở trần mà ôm cô, làn da của anh nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô vậy.
- Anh quen nhìn thấy em ở công ty rồi, thiếu một chút liền nhớ không chịu được.
Anh tựa cằm vào hõm cổ cô vừa nhắm mắt, vừa nói.
Cô liên tục bị những lời ngọt ngào của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-tham-cuoi-roi-hay-yeu/580540/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.