“Ừm thì…” bà đi vào phòng lấy chiếc hộp ra bên trong là những vật dụng hồi bé của Thục Nghi.
“Là những thứ mẹ con để lại cho con”
“Bà xin lỗi, bà phải nói vậy để cháu không…?”
“Không sao bà ạ, dù có như thế nào bà cũng là bà của con, con chỉ có gia đình này là người thân và ngoài ra không ai khác”
“Con cũng biết rồi à, bà…”
“Dạ, con biết hết rồi bà”
“Từ khi con về thăm bà đợt rồi, con vừa mới đi thì người phụ nữ đó cũng về gặp bà hỏi về tình hình của con. Nhưng bà không nói nhiều chỉ nói con đang sống tốt”
“Dạ, giờ con cũng không suy nghĩ về người phụ nữ ấy, con cũng không muốn dính dáng đến họ. Con cũng có cuộc sống riêng của con rồi bà ạ. Bà yên tâm nhé”.
“Ừm, vậy thì bà yên tâm”
Bà và Thục Nghi đem trái cây lên cùng nói chuyện và ăn với mọi người. Mãi trời cũng khuya.
“Bà ơi khuya rồi bà nghĩ ngơi sớm mai con chở bà đi chợ nhé”
“Ừm, con và Thiên Phong cũng nghĩ sớm đi nhé, đừng cho nó uống theo cậu con và mọi người nữa. Bà thấy nó cũng say rồi nhưng không lộ ra ngoài”
“Dạ, cảm ơn bà nhiều. Chúc bà ngủ ngon”.
Trên nhà mọi người đã về còn hai cậu cháu đang uống rượu với nhau, mới đó thôi mà có những chai rượu lăn lốc trên nền nhà, chứng tỏ họ cũng uống khá nhiều. Nhìn Thiên Phong đang gồng tiếp rượu với cậu như bà nói mà cô cũng phì cười.
Đôi má đỏ ửng như là đánh má hồng, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580498/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.