Thục Nghi biết cô không thể nào thoát được anh, khi cơ thể cô mềm nhũn như nước đang dựa vào cơ thể cường tráng của anh. Trong phòng một màn ân ái mãnh liệt diễn ra khiến người ta nghe thôi đã đỏ mặt. Ánh mặt trời buổi sáng cũng không thể dập tắt lửa tình đang dâng cao. Hai con người quấn quýt không rời trong căn phòng nhỏ.
Mãi đến hơn bảy giờ sáng Thục Nghi mới bước xuống giường và đi phụ bà mình bữa ăn sáng.
Mười phút sau đó Thiên Phong xuống sau, hôm nay trong anh rất tươi vui và đầy sức sống.
Cả nhà ăn sáng. Cậu vừa ăn vừa nói "hôm nay Thiên Phong theo cậu đến những nơi này. Cậu muốn giới thiệu mọi người biết về con"
"Dạ" Thiên Phong từ tốn trả lời lại.
Bà Thục Nghi chen vào "Đi thì đi đừng say quá"
Thục Nghi nghe xong mà mơ hồ "Sao lại say bà"
Bà chậm chạm trả lời "cậu con dắt đi xã giao, mà đàn ông xã giao ngoài rượu ra thì còn gì khác đâu, vả lại cũng là tin vui khi giới thiệu mọi người biết Thiên Phong là người yêu con mà"
“À, bà là vợ con à” Thiên Phong đính chính lại thêm
“Ừm, coi như là vậy?”
Thục Nghi đơ vài giây, cô ngồi cắn đôi đũa mà suy tư mình quên mất cái làng nhỏ của mình mỗi khi vui hay giới thiệu ai làm rể dâu thì đều đem rượu ra mà chúc mừng, bởi vậy làng không giàu nổi mà toàn chứa những người nát rượu. Cũng bởi vì vậy mà cô lăn lộn lên thành phố gấp nếu ở đây thêm nữa cô cũng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ky-la-vo-tuong-lai-cua-luc-tong/580499/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.