Dịch giả: Tiểu Băng
Hai ngày sau.
Tô Trường An đi tới cửa thành Tây Giang, Quan Thương Hải một đường đi theo.
Đến cửa thành, hai người vô cùng ăn ý, cùng dừng bước.
"Ngươi nghĩ kĩ rồi?" Quan Thương Hải hỏi.
"Ừ.” Tô Trường An gật đầu, mặt lạnh tanh.
"Cũng tốt.” Quan Thương Hải gật đầu, "Ta cũng có biết sơ một ít kỳ môn bát quái, hôm qua có tính cho ngươi một chút, mạng của ngươi sanh môn ở hướng bắc, đi tới đó, có lẽ sẽ có chuyển cơ.”
Mệnh cách trên đời, vốn rất là huyền diệu.
Cái gọi là thiên cơ, có lẽ ngay cả Quan Tinh đài Thái Bạch Đạo Nhân cũng còn không nhìn rõ được, Quan Thương Hải nói y biết sơ, hẳn thật sự chính là biết sơ thật mà thôi.
Đương nhiên cũng có thể làm như không phải thật.
"Trường An cáo từ.” Tô Trường An quay lại, chắp tay nói với Quan Thương Hải.
Nét mặt hắn cực kỳ nghiêm túc.
Quan Thương Hải không muốn rời khỏi Tây Giang, quyết định ở lại, và chỉ có một con đường chết.
Tô Trường An mặc dù kết bạn với y không sâu, nhưng lần này từ biệt, có lẽ là không bao giờ gặp lại.
Trong lòng hắn rất u sầu, bao nhiêu lời nói không biết phải nói ra như thế nào.
Cuối cùng chỉ nói được hai chữ: "bảo trọng.”
"Bảo trọng.” Nét cười thường trực trên mặt Quan Thương Hải biến mất, nét mặt y cũng trở nên nghiêm túc dị thường.
Tô Trường An nhìn Quan Thương Hải thật kĩ, sau đó xoay người, theo người dân lưu vong chạy nạn, rời khỏi thành Tây Giang.
Triều đình vẫn đang đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-truong-an/579634/quyen-6-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.