Ngày mùng 6 tháng 3 năm 2004
Tôi có thể dọn nhà rồi.
Cuối cùng.
Tuy rằng lần này không biết có thể trốn bao lâu, dù sao, trường học của tôi vẫn ở chỗ đó, người kia nếu thật sự không chịu buông tha tôi, thì dù tôi lại chuyển lại trốn cũng sẽ bị phát hiện.
Nhưng ít nhất không cần mỗi ngày khi về nhà đều phải lo lắng đề phòng.
Tôi chỉ khẩn cầu ở trường học lão ta để mặt mũi cho tôi, tôi không muốn bị người khác cho rằng mình là một thằng hề đáng thương.
Tề Nhạc Tư thật là khờ đến khiến người ta hận không thể bóp chết nó.
Tôi chẳng qua là thăm dò một chút, không nghĩ tới nó lại thật sự gửi tiền đến đây.
Hơn 600 tệ, tiền mừng tuổi của nó và cả tiền nó nói dối mẹ lấy được, còn mười mấy tệ lẻ kia cũng không biết là nó lấy từ đâu ra.
Nhưng cũng nhờ có nó ngốc, cuối cùng tôi cũng thuê được phòng mới.
Hai năm qua tôi vẫn luôn ở một mình, yên tĩnh.
Tôi không chịu được một chút âm thanh, không chịu được người ngoài quấy rối cuộc sống của tôi.
Thế nhưng hết cách rồi, nếu như muốn tiếp tục thuê một phòng riêng nhất định phải đòi tiền chỗ mẹ, hơn nữa khi thuê phòng tự tôi không có cách nào ký hợp đồng với chủ nhà trọ.
Cứ như vậy, không thể tránh khỏi sẽ bại lộ địa chỉ.
Cho nên lần này, tôi chỉ có thể từ trong tay người khác thuê một phòng ngủ, tuy rằng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1974010/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.