Chương trước
Chương sau
Nghe vậy Đàm Tuệ San cô liền bần thần cả ra, tên biến thái này còn có thể d*m tà tới mức nào đây. Nữ nhân cứng cỏi lắc đầu, quay lại liếc xéo nam nhân, đôi mắt vừa ậng nước liền nín bặt, chu mỏ mà mắng:
- Ngài... Đồ xấu tính... Mà... Ngài học ở đâu mấy lời lẽ đấy, đồ... Đồ dê già!
Khuất Ngôn Chấn những tưởng mình đang trên cơ, ai ngờ bị cô gái nhỏ trong lòng mắng đến ngẩn ngơ, hắn bấy giờ mới nhận ra Tuệ San ban nãy chỉ giả vờ đáng thương để hắn lơ là rồi có khi thương hại sẽ dừng lại, nước mắt cô rỉ ra cũng chỉ lấm chấm chứ không phải thật. Tức tối, Ngôn Chấn liền nắm chắc eo cô mà ẩn lên mạnh xuống thật mạnh, gằn:
- Đàm Tuệ San... Có phải tôi quá dễ tính nên em được nước lấn tới... Tôi 33 tuổi, em dám bảo tôi "dê già"... Cái miệng của em... Chết tiệt
Tuệ San bấy giờ mới khóc thật sự, lực thúc quá mạnh khiến cửa hu*ệt tấy xót, d*ch thủy theo đó chảy dọc ra hai bên đùi non mà ngứa ngay liên hồi. Cô nấc lên mà rên rỉ:
- Ah... Hức hức... Tất cả là tại ngài... Hức hức... Đồ xấu... Ngài là đồ xấu... ưm
Nam nhân không kiêng dè mà ẩn cô xuống sofa, ép Tuệ San úp mặt dưới gối dựa còn bầu mông vểnh cao lên, hắn tét mạnh một cái kêu "Chát" khiến da thịt đầy đặn ở bầu mông kia đỏ au. Khuất Ngôn Chấn gật gù, đáp:
- Được, tôi làm kẻ xấu cho em xem... Tôi sẽ đánh em bằng cây gậy lớn này
Dứt lời, Ngôn Chấn cầm chắc bên eo nhỏ rồi thúc từ sâu vào, lần này mỗi nhịp thúc là lút cán cả tiểu đệ đang trướng to hơn ban nãy. Tuệ San có chút hối hận rồi, cô nằm ủy khuất gặp chặt răng vào gối dựa, cơ thể bị đẩy lên rồi kéo xuống, thứ hùng vĩ đó ở tư thế này được đà trôi tuột vào trong, vừa khiến Khuất Ngôn Chấn được thỏa mãn con thú, vừa khiến nam nhân không mất nhiều sức lực
Mồ hôi trên trán Ngôn Chấn chảy rỉ xuống hõm lưng Tuệ San, cô thỉ thoảng khẽ rên:
- Hức... Ngài... Chậm lại... Ah... Hức hức...
Khuất Ngôn Chấn hôn hít sau gáy vật nhỏ, hai tay đã chen chúc dưới đôi gò bồng mà xoa nắn, hắn vẫn ghi hận chuyện ban nãy, tiếp tục để tiểu đệ thúc sâu bên dưới rồi buông lời châm chọc:
- San nhi... Nếu hai đầu t* nhỏ cũng có thể chảy d*ch sữa như hạt th*t nộn bên dưới thì nom đáng yêu lắm... phải không?
Hơi thở hắn nóng ran phả bên tai như thổi lửa vào từng ngóc ngách trong cơ thể Tuệ San, trí não cô cũng sớm loạn thần đảo điên mất. Ngón tay nhỏ xinh cố gắng che khuôn miệng đen tối kia lại, giọng nữ nhân theo đó mà thút thít:
- Em sai rồi... Hức hức... Ngài đừng trêu em... Um...
Ngôn Chấn sau cùng ngửng lên tập trung hơn vào cuộc luận động, hông hắn đưa đẩy thật nhanh rồi bất giác một dòng d*ch từ đầu gậy lớn bắn thẳng lên khoang bụng nhỏ xẹp của Tuệ San, cô bị bất ngờ mà rên lớn:
- Hư... Ahhh... Hộc hộc...
Bấy giờ Khuất Ngôn Chấn mới chịu dừng, hắn nằm áp xuống phần lưng bịn rịn mồ hôi, cả hai thấm mệt và đã thỏa mãn. Tuệ San nằm nghỉ ngơi trong vòng tay hắn, tỉnh táo lại mới hốt hoảng:
- Ngài Khuất... Lúc nãy... Ngài mới...
Ngôn Chấn thỏa mãn cười tươi, ôm chặt Tuệ San lại vào lòng, ánh mắt thâm tình nhìn cô rồi xoa xoa dưới mặt bụng hơi phình lên của tiểu thỏ, tà tà:
- Để xem 9 tháng sau bác nông dân có thu hoạch được quả trái sau một lần gieo giống không nhé, haha...
Nữ nhân ngay tức khắc hiểu ý, đấm thùm thụp vào lồng ngực Ngôn Chấn, cô mới còn nằm buông thõng bản thân mình mệt rã rời mà ngay đây đã hồi sức đánh hắn, miệng nhỏ khẽ rên nên giờ khàn khàn chỉ có thể nói nhỏ:
- Sao ngài không dùng bảo vệ? Ngài cố tình à? Ngài quên hay có hứng quá cũng phải cẩn thận chứ...
Khuôn mặt coi phụng phịu như hết cách để phòng tránh rồi, cũng chưa thấy nữ nhân nào biết nam nhân như Khuất Ngôn Chấn  xuất ra trong mình lại bực dọc rồi chối đây đẩy như Tuệ San. Sau cùng hắn thở dài, hạ mình dỗ dành:
- Nào... Đâu phải sẽ có em bé thật mà em sợ. Để nghỉ ngơi một lúc rồi tôi đưa em về tắm táp rồi giải quyết cho em... Nhé?
Một lúc sau
Khuất Ngôn Chấn bế Tuệ San trong lòng, thẳng hướng về phòng ngủ, có điều hôm nay đi hơi chậm chạp vì cứ một lúc vật nhỏ lại ré lên:
- Ư... Khoan... Khoan... Ưm...
Chính bởi Khuất Ngôn Chấn bế mà để cây gậy lớn kia chôn sâu vào hoa nguy*t của nữ nhân nên mỗi bước đi thứ đó lại càn quấy bên dưới khiến Tuệ San khổ sở. Nữ nhân từ nãy như con mèo đến kì nổi đóa, khó tính và khó chịu hơn mọi ngày, hành Ngôn Chấn phải nghe theo nhịp bước cô chỉ. Cũng trách ai bảo tên biến thái này muốn đem cô ra châm chọc theo cách này
Cuối cùng về tới phòng tắm, nước nóng ấm được xả ra sẵn trong bồn, Khuất Ngôn Chấn đặt cô ngồi vào trong thật nhẹ nhàng, bản thân ngồi đối diện nữ nhân rồi bắt đầu ấn ngón tay dọc khoang bụng Tuệ San, xoa rất mạnh đồng thời nhắc nhở:
- Em cố chịu một lúc... Tôi sẽ làm nhanh nhất có thể để em bớt đau
Tuệ San là lần đầu trải qua hành động này, chỉ biết phó mặc cho Ngôn Chấn giải quyết. Cũng có thể uống thuốc tránh thai nhưng Tuệ San sẽ không... Cô cơ thể bên trong đôi lúc còn ốm vặt, chắc đề kháng yếu mà nhiều lần quan hệ sau này, Khuất Ngôn Chấn chẳng may quên dùng bảo vệ mà Tuệ San lại sử dụng thuốc, lâu dần ngấm vào sẽ rất nguy hại. Tốt nhất không động tới một viên nào thì hơn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.