Nghe vậy Đàm Tuệ San cô liền bần thần cả ra, tên biến thái này còn có thể d*m tà tới mức nào đây. Nữ nhân cứng cỏi lắc đầu, quay lại liếc xéo nam nhân, đôi mắt vừa ậng nước liền nín bặt, chu mỏ mà mắng:
- Ngài... Đồ xấu tính... Mà... Ngài học ở đâu mấy lời lẽ đấy, đồ... Đồ dê già!
Khuất Ngôn Chấn những tưởng mình đang trên cơ, ai ngờ bị cô gái nhỏ trong lòng mắng đến ngẩn ngơ, hắn bấy giờ mới nhận ra Tuệ San ban nãy chỉ giả vờ đáng thương để hắn lơ là rồi có khi thương hại sẽ dừng lại, nước mắt cô rỉ ra cũng chỉ lấm chấm chứ không phải thật. Tức tối, Ngôn Chấn liền nắm chắc eo cô mà ẩn lên mạnh xuống thật mạnh, gằn:
- Đàm Tuệ San... Có phải tôi quá dễ tính nên em được nước lấn tới... Tôi 33 tuổi, em dám bảo tôi "dê già"... Cái miệng của em... Chết tiệt
Tuệ San bấy giờ mới khóc thật sự, lực thúc quá mạnh khiến cửa hu*ệt tấy xót, d*ch thủy theo đó chảy dọc ra hai bên đùi non mà ngứa ngay liên hồi. Cô nấc lên mà rên rỉ:
- Ah... Hức hức... Tất cả là tại ngài... Hức hức... Đồ xấu... Ngài là đồ xấu... ưm
Nam nhân không kiêng dè mà ẩn cô xuống sofa, ép Tuệ San úp mặt dưới gối dựa còn bầu mông vểnh cao lên, hắn tét mạnh một cái kêu "Chát" khiến da thịt đầy đặn ở bầu mông kia đỏ au. Khuất Ngôn Chấn gật gù, đáp:
- Được, tôi làm kẻ xấu cho em xem... Tôi sẽ đánh em bằng cây gậy lớn này
Dứt lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274805/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.