Chiếc váy hai dây bị xé dọc một vạt lớn ngay trước ng*c, Tuệ San luống cuống che lại rồi hét lớn:
- Ngài Khuất!
Nam nhân bấy giờ mới ngừng lại, hắn như thức tỉnh sau hành động nóng vội vừa rồi, bấy giờ liền thở dài một hơi trấn tĩnh, ôm chặt nữ nhân sớm đã lõa lồ. Ngôn Chấn thủ thỉ bên tai tiểu thỏ:
- Em... em định sẽ tiếp cận Mã Lê Thanh nếu gặp hắn ta ư? Em có biết tên đó là loại người như nào không? Hửm... nếu em có chuyện gì, tôi phải làm sao đây?
Tuệ San khó hiểu, cô áp chặt cơ thể đang run nhẹ vào vòm ngực Khuất Ngôn Chấn, bất giác bông đùa:
- Ứ hừm... ngài lo gì chứ? Với cả nếu em có chuyện gì thì có người của ngài bố trí rồi sao, haha... Ngài nhớ nhé... KHÔNG... TÌNH... YÊU
Khuất Ngôn Chấn nghe vậy bỗng hẫng nhẹ, hắn dấy lên nghi vấn trong lòng sao mới nghe Tuệ San nói tiếp cận Mã Lê Thanh, bản thân liền ghen tức. Cho đến vừa rồi cô nhắc lại nguyên tắc “Không tình yêu” thì lại man mác buồn, mong rằng chính hắn không bị ngã ngựa hay vì một tiểu thỏ này mà hạ thấp bản thân. Nam nhân gật gù, trả lời:
- Ừ... tôi nhớ
Ngôn Chấn bây giờ lại tiếp tục công việc đang dở dang, bàn tay thô ráp rờ dọc hõm lưng của nữ nhân, đi qua một nấc thịt lại bóp nhẹ để Tuệ San nhạy cảm mà rướn cao hơn về phía hắn. Nam nhân hài lòng với biểu hiện này, hít hà hương thơm dưới dái tai ấy rồi trầm mặc:
- San nhi... mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274804/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.