Tuệ San rất nhanh đã lấy được sự tín nhiệm từ nhà của Trân Nhi, bà mẹ Linh Chi ấy ban ngày chồng ở tập đoàn, hai con trước đã lớn nên thường ngày ở nhà chỉ còn người mẹ trung niên lớn tuổi với đứa con gái bé ngây thơ. Tuệ San từ phòng tập riêng của gia đình tên Chủ tịch Delyn – Mã Thành Xuyên ấy, đi lang thang trên hành lang căn biệt phủ này. Đám nhà giàu luôn ở ẩn thì phải, xe chở vào đây đi lắt léo không tài nào nhớ nổi đường, đành phải đi vài quãng nữa hay khôn ranh mà giấu được chiếc camera, tránh cho mấy tên tài xế theo dõi thì may ra.
Nữ nhân cẩn thận nhìn chung quanh, không có camera giám sát gì cả, càng dễ cho Tuệ San động thủ. Cô gọi vọng ra:
- Trân Nhi... con lại đây
Con bé ôm theo con gấu bông cô tặng từ hôm nọ tới giờ, lạch bạch chạy lại rồi lễ phép đáp lại. Cô ngó nhìn xung quanh rồi hỏi dò:
- Nhà con rộng thật đấy... bây giờ chúng ta nghỉ ngơi thì có thể dắt cô đi tham quan được không?... Nhất là, mấy phòng trên lầu cao ấy...
Trân Nhi đơn thuần trả lời:
- Vâng, trên đó là phòng làm việc của ba và anh trai
Con bé nhanh nhẹn kéo cô theo sau, bà Chi có lẽ đi ra sau vườn rồi sớm vào, Tuệ San phải nhân cơ hội này mà làm ngay việc tới đây. Cả hai người đã rất nhanh chạy tới căn phòng lớn, có mã khóa bên ngoài khiến Tuệ San liền chùn bước nhưng Trân Nhi như chiếc chìa khóa vàng trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274803/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.