Ấn bụng một lúc thật mạnh, Tuệ San có chút đau ức khó chịu nhưng dần dà lại thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, khoang bụng ban nãy còn cứng ngắc, nặng trịch thì bây giờ o ép xẹp xuống. Bấy giờ Khuất Ngôn Chấn nhẹ nhàng tách rộng hai chân nữ nhân sang bên, thủ thỉ:
- San nhi... sắp xong rồi
Hắn vừa nói tay vừa lân la xuống sò huy*t, rất linh hoạt mà trườn sâu vào trong rồi càn quấy nhẹ nhàng bên trong, ánh mắt hắn nhìn cô như kẻ si tình vậy, không chớp tâm mi một giây nào. Ngược lại, Tuệ San lại có chút nhột bên dưới, khẽ run rẩy mà cũng xấu hổ, cô nhắm chặt mắt lại như vừa nén lại sự nhạy cảm, vừa tránh đi sự soi xét của nam nhân đang nhìn mình
Sau cùng Khuất Ngôn Chấn đỡ cô từ bệ bồn ngồi xuống đùi hắn, khuấy bọt lên rồi xoa lên làn da cho nữ nhân bé nhỏ, bàn tay di chuyển qua nơi nào liền nắn chặt rồi thả lỏng, rất dễ chịu! Tuệ San nằm ngả vào lồng ngực rắn rỏi ấy, thở dài, hỏi:
- Cách này... ngài học ở đâu thế?
Khuất Ngôn Chấn với lấy li rượu mà nhâm nhi, tiện tay đưa cho Tuệ San cốc nước ấm uống cho đỡ khát. Hắn cười lên rồi vui vẻ:
- Em đoán xem
Vậy mà Tuệ San cũng đăm chiêu để nghĩ câu trả lời, hắn dù gì cũng lớn tuổi hơn cô, kinh nghiệm có nhiều thì nữ nhân sao có thể địch nổi. Cô ngờ vực:
- Phải chăng... là những người phụ nữ trước ngài cũng làm vậy với họ à? Hì hì...
Tiếng cười của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274806/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.