Bị vây công lâu như vậy, bây giờ thân hình Tiger đã bắt đầu lảo đảo. TôTừ nóng lòng vô cùng, ngay lúc thú nhân độc giác thú di chuyển về phíabên trái cách nàng đại khái hơn mười thước, Tô Từ hung hăng cắn răngdùng hết toàn lực xông về phía hắn.
Kỳ thật Tô Từ đã tính toánthật kỹ hết thảy, nàng muốn lợi dụng con độc giác thú nhỏ phát điên chỉmuốn toàn lực công kích nàng, dẫn dụ nó về phía thú nhân độc giác thúlôi hắn ta vào vòng chiến với độc giác thú nhỏ, nếu làm như vậy, nàngchắc chắn cùng sẽ trúng chiêu của nó. Đến lúc đó nàng hẳn là sẽ phảichết, nhưng có thể giúp Tiger tranh thủ được thời gian lấy lại sức, cũng là để hai con độc giác thú tự giết lẫn nhau.
Hơn nữa, một khi nàng chết đi, Tiger cũng không phải bị bó tay bó chân vì bận tâm lo lắng nàng mà bị thương.
Tô Từ chỉ vừa mới làm ra quyết định này. Cuộc sống hạnh phúc của nàng vàTiger chỉ vừa mới bắt đầu, nàng còn muốn vì Tiger sinh một cái bảo bảo(*sinh bé con của 2 người),nàng thật sự không muốn chết, nàng muốnsống. Nhưng nếu trận đấu cứ kéo dài như vậy mãi, không chỉ một mình nàng chết, mà ngay cả tính mạng Tiger cũng không còn.
Nếu như nàng không làm một cái gì đó, Tiger tuyệt đối sẽ bị hai con độc giác thú này kéo chết.
Nghĩ đến Tiger, Tô Từ cười khổ một tiếng, bây giờ nàng dùng tốc độ cực nhanh của kiếp này tiếp cận thú nhân độc giác thú, nàng muốn gọi một tiếng‘Tiger’ nhưng lực bất tòng tâm, chỉ có thế lặng yên kêu tên hắn tronglòng.
Vứt bỏ những suy nghĩ trong đầu, Tô Từ quyết tuyệt dùng chính bản thân mình hấp dẫn lực chú ý của con độc giác thú phát điên.
Rất nhanh, Tiger liền phát hiện hành động của Tô Từ, hắn vừa quay đầu lạiliền thấy thân ảnh Tô Từ chạy về phía địch nhân, thân thể hắn liền cứngngắc đứng tại chỗ, bị con độc giác thú càng lúc càng điên khùng do bịngăn cản nãy giờ cắn một ngụm, cắn xé ra một miếng thịt trên người.
“Rống!” Tiger lại kinh lại khủng (*vừa kinh sợ vừa khủng hoảng),dùng toàn lựcném con độc giác thú, nhưng con vật lập tức lại đứng lên, phốc hướng TôTừ bổ nhào qua.
Tiger đuổi sát theo sau, muốn ngăn cản nó, nhưng bởi vì mất máu quá nhiều, thể lực lại hao mòn, căn bản không the đuổikịp con độc giác thú tuy rằng cũng bị thương nặng nhưng lại hoàn toànkhông có cảm giác đau đớn kia, Tiger rống lớn một tiếng, tiếng gào thétrung trời hùng hậu lại mang tia thê lương.
Nhưng ngoài ý muốn,lúc Tô Từ chạy đến chỗ thú nhân độc giác thú, hắn không có vươn móngvuốt chụp chết nàng, mà chỉ lẳng lặng nhìn nàng cho nàng chạy ra phíasau lưng hắn, ngay sau đó nghênh tiếp đòn tấn công của đồng bạn.
Nhìn 2 con độc giác thú giống nhau như đúc cuốn lấy nhau đánh lên, nháy mắttất cả dũng khí của Tô Từ biến mất hầu như không còn, chân mềm nhũn liền té lăn trên đất.
Tiger hoàn toàn không để ý đến hai con độcgiác thú, hắn bổ nhào đến trước mặt Tô Từ khẩn trương xem xét nàng xụilơ ở trên mặt đất, cổ họng nức nở như đang khóc, đầu lưỡi dính máu nhưmuốn thăm dò, cẩn thận dè dặt nhẹ nhàng liếm khuôn mặt Tô Từ.
Tô Từ không kịp an ủi hắn, giãy dụa đứng lên, khàn khàn nói, “Tiger, ta không sao, ngươi mau tập trung chiến đấu đi.”
Con độc giác thú phát điên vẫn chỉ nhìn chằm chằm nàng, nếu không giảiquyết nó, bọn họ sẽ không thể chạy thoát. Mà thú nhân độc giác thú chỉcần ra khỏi phạm vi chiến đấu sẽ đảm bảo an toàn của hắn. Bản ý của nàng là muốn Tiger thừa cơ hai con độc giác thú cắn xé lẫn nhau, đánh léngiết chết một con, nhưng lúc này hắn lại đi về phía nàng, đã lãng phímột cơ hội tuyệt hảo.
Tô Từ lo lắng nhìn về hướng hai con độcgiác thú, nàng lại phát hiện, thú nhân độc giác thú cũng không có hànhđộng như nàng đã nghĩ là sẽ rời khỏi vòng chiến, mà là khác thường ngăncản đồng bạn công kích nàng.
Hai con độc giác thú có hình dạnggiống nhau, một con máu me đầy người, một con chỉ bị thương nhẹ gần nhưvô khuyết, nhưng hình như con độc giác thú bị thương nhẹ chỉ muốn ngăncản con kia, lực đạo công kích cũng chẳng hề gây tổn thương, hơn nữa một khi con độc giác thú kia ngã xuống đất, hắn sẽ đứng tại chỗ, đợi nóđứng lên bổ nhào qua, sau đó hắn mới lại phòng thủ một lần nữa.
Nhưng con độc giác thú kia hoàn toàn không biết đồng bạn đang nương tay thủ hạ lưu tình, mỗi lần công kích nó đều dùng toàn lực.
Trận chiến cứ diễn ra như vậy, rất nhanh, trên thân độc giác thú đang hoànhảo vô khuyết liền xuất hiện từng miệng vết thương luy luy, chỗ nào cũng nghiêm trọng, nhưng mà… hắn chỉ tiếp tục đẩy ra con kia, đứng tại chỗthấp thấp gào thét.
Nghe vào trong tai Tô Từ, lại tự dưng cảm thấy cô tịch.
Lúc này đột nhiên lại vang lên một tiếng rống to, sau đó gấu đen hàng xómliền nhảy vào vòng chiến của hai con độc giác thú. Gấu đen vừa xuấthiện, hắn liền trực tiếp công kích con độc giác thú phát điên, nhưng lại bị thú nhân độc giác thú ngăn cản, chỉ khi nào nó muốn đánh về phía TôTừ, gấu đen liền quay người đi ngăn cản.
Tình hình chiến đấu lại là một mảnh hỗn độn.
Tiger ừng ực một tiếng, liếm liếm mặt Tô Từ, sau đó xoay người cũng nhằm về phía chiến trường nhảy tới.
Tuy rằng Tiger bị thương, nhưng được nghĩ ngơi một hồi, lực chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn vẫn là có thể bảo trì, mà gấu đen lại vừa mới gia nhập, tinh lực rất thịnh vượng, cho dù một trong hai con độc giác thúhoàn toàn không sợ đau nhưng bởi vì Tiger và gấu đen hợp sức chiến đấu,nên rất nhanh hai người bọn họ liền toàn diện áp chế được hai con độcgiác thú.
Đặc biệt là chưa được bao lâu, đột nhiên lại có mộtthú nhân giống như gấu đen xuất hiện gia nhập cuộc chiến, sau đó hai con độc giác thú càng là vết thương chồng chất.
Bỗng dưng, ngay tại lúc hai con độc giác thú bị hai gấu đen kềm chế, Tiger mạnh nhảy dựnglên, không biết rõ từ lúc nào đã cắt ra da bụng con độc giác thú phátđiên, chỉ còn lại một tầng mỏng manh che lại ruột, con thú té ngã trênđất, không đợi nó lại muốn đứng lên, Tiger liền một ngụm cắn lên cần cổnó, dùng lực lôi kéo, lại trực tiếp nhất tề cắn đứt cả cần cổ cùng xương cốt của nó.
Con thú tựa như đánh hoài không chết này rốt cục cũng không còn nhúc nhích nữa rồi.
Lúc này, nhìn thấy đồng bạn chết, thú nhân độc giác thú ngửa đầu than khócmột tiếng, lại trực tiếp va đầu vào tảng đá, óc cùng hòn đá vẩy ra trênmặt đất.
Tô Từ thấy kinh hồn táng đởm, gặp cuộc chiến đã bìnhổn, vội vàng chạy lên phía trước xem xét vết thương của Tiger, một thânda lông bạch sắc tuyệt đẹp của hắn bây giờ toàn là máu, có máu của địchnhân, nhưng phần lớn cũng là máu của chính hắn.
Tô Từ thấy đailòng muốn chết, nhưng trong tay nàng không có cái gì dùng để chữa thương được cả, nghĩ muốn giúp hắn xử lý miệng vết thương, cũng chỉ có thể cởi xuống một tầng da thú, đè giữ tại trên miệng vết thương trên người hắnđể cầm máu.
Tiger thoát lực quỳ rạp trên mặt đất, quay đầu an ủi liếm lấy Tô Từ, lại cúi đầu liếm lấy miệng vết thương trên thân mình.
Sau khi giết chết hai con độc giác thú, đã không thấy bóng dáng tăm hơi của gấu đen, mà một thú nhân khác hướng tới Tiger gầm nhẹ một tiếng, biếnthân thành người dùng móng tay khẽ vạch kéo miệng vết thương trên bụngđộc giác thú, đã đem độc giác thú chia thành hai miếng, gánh vác mộtphiến thịt máu chảy đầm đìa xoay người rời đi.
Nháy mắt, trong thiên địa giống như chỉ còn lại có hai người bọn họ vậy.
Mùi máu tươi trong không khí đặc biệt nặng, nhưng trong khoảng thời gianngắn cũng chưa có động vật dám tới đây, Tô Từ quay đầu xem xem, đangmuốn đứng dậy đi hái diệp tử chữa thương, lại thấy một con gấu đen cựcđại ôm một bó diệp tử chữa thương chạy tới.
Tô Từ vội vàng tớinghênh tiếp, kéo qua một chiếc lá cắn nát trong miệng, đắp lên miệng vết thương trên người Tiger, tay, miệng không ngừng hoạt động bận rộn vìvết thương của Tiger cũng không có thời gian cảm tạ gấu đen, may mắn hắn cũng không thèm để ý, nhếch miệng giống như là thanh âm cười ‘hắc hắc’, kéo phân nửa phần thịt mà thú nhân lúc nãy để lại, cũng xoay người đi.
Gấu đen vừa đi, Tiger liền triệt để thả lỏng người xuống, quay đầu không nhìn Tô Từ ngậm diệp tử chữa thương đắp lên người hắn.
Tô Từ biết rõ hắn đang tức giận hành động lúc nãy của nàng, nhưng diệp tửchữa thương vừa chua lại vừa xót, nàng nhai đến đầu lưỡi cũng tê dại,nên cũng không nói chuyện, cúi đầu chuyên tâm cấp hắn rịt thuốc.
Nhưng Tiger lại vẫn giữ nguyên tư thế quỳ rạp trên mặt đất nhích qua bêncạnh, giống như muốn nói ‘ta không cho ngươi đắp thuốc đó’. Tô Từ xem ởtrong mắt, khóe miệng không thể ức chế giơ lên, tiến lên một bước muốncấp hắn rịt thuốc, lại bị né tránh, Tô Từ liền duỗi tay ôm lấy đầu hắn,cũng mặc kệ máu dính trên cằm trên miệng hắn, nàng dùng lực hôn lênmiệng hắn một cái, nghiêm mặt cảnh cáo nói, “Tiger, nếu tránh thêm lầnnữa, tối nay không cho bò lên giường ta.”
Dường như không thể tin những gì mình vừa nghe thấy, Tiger liền trợn to đôi mắt nhìn nàng.
Tô Từ vội nói thêm, “Được… được, ta biết rõ ta đã sai, về sau ta sẽ không làm như vậy nữa. Thực sự, ta cam đoan.”
Tiger ừng ực một tiếng với nàng, Tô Từ lập tức lại nói, “Đúng, ta cam đoan, về sau có nguy hiểm ta sẽ trốn tránh”
Lúc này Tiger mới vừa lòng phát ra một tiếng ừng ực, đầu cọ xát Tô Từ. TôTừ cầm lấy lá cây bị cắn nát đắp lên miệng vết thương của hắn.
Nơi này không phải trong phạm vi lãnh địa, Tiger lại bị thương, ngay khicấp Tiger đắp thuốc xong, Tô Từ liền miễn cưỡng đứng lên, vỗ vỗ Tiger ra hiệu hắn về nhà.
Tiger ừng ực một tiếng, bởi vì bị thương nặng, cũng không có thay đổi thành hình người, hắn đi đến thi thể con độcgiác thú đâm chết ở trên tảng đá, mở miệng cắn chặt, sau đó ra hiệu TôTừ bò lên lưng hắn.
Xem hắn toàn thân đều là máu, Tô Từ chần chờ một chút, vẫn quyết định leo lên.
Nhà cách nơi này cũng khá xa, Tiger lại bị thương nặng, lại phải ngậm theocon mồi, rất dễ dàng làm các thú nhân ngấp nghé để ý, toàn thân nàngcũng bởi vì dùng lực quá mạnh vẫn còn đang run nhè nhẹ, lúc này khôngthể cậy mạnh a.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]