Một hôm, Tô Từ đột nhiên phát giác, con tiểu thú nhân của hai vợ chồng hàng xóm không thấy đâu cả.
Lúc đầu nàng nghĩ rằng là do nàng vừa vặn không gặp, nhưng rất nhanh Tô Từliền xác định, quả thật tiểu thú nhân đã không còn ở đây nữa.
Trưởng thành đến một giai đoạn, các tiểu thú nhân đều phải rời khỏi cha mẹ tựmình kiếm đường sống, đối với chuyện này, Tô Từ cũng không cảm thấy bấtngờ, chỉ là có chút buồn bã mà thôi, không biết tiểu thú nhân bị vứt bỏlần trước, có phải cũng đang sống ở một nơi nào đó hay không.
Từ sau khi mang về một khối phỉ thúy, Tiger nhận thấy Tô Từ liền đối xửvới hắn nhiệt tình hơn trước, hắn liền bắt đầu có ý nghĩ ra ngoài tìm về những dạng tảng đá giống như vậy, có chút khối là tảng đá thuần túy,chỉ là chúng có hình dạng đẹp đẹp liền bị hắn mang về, nhưng phần lớnhắn mang về đều là những khối phỉ thúy nguyên thạch màu hồng hoặc màulục.
Gần khu vực này, ắt hẳn là một mạch khoáng thạch rất phongphú, nếu không Tiger cũng không thể thường xuyên mang chúng về tới nhưvậy được. Mỗi lần đem tảng đá đưa cho Tô Từ, Tiger cũng nháy mắt với vẻmặt mong đợi nhìn nàng.
Mỗi lần như vậy Tô Từ cũng chỉ làm bộ như không thấy, xoay người chịu đựng nén cười đến đau cả bụng.
Về phần mạch khoáng nằm ở chỗ nào thì nàng lại hoàn toàn khôngg có nguyện ý đi tìm hiểu. Những khối thạch này có nhiều đến mấy cũng không thể ănđược, vần là để đó lưu cơ hội cho Tiger hiến bảo vật.
Bây giờtắm suối nước nóng càng thoải mái hơn so với mùa đông, Tô Từ lại bắt đầu tắm rửa mỗi ngày, tiếp theo đó nàng buộc hắn cũng phải tắm rửa mỗi ngày như nàng.
Bây giờ râu mép của Tiger đã không còn. Nhớ lại lúctrước Tô Từ vẫn kiêng kỵ không cạo râu của hắn do sợ nếu làm vậy khi hắn biến thành hổ hình sõ bị trụi lông ở một nơi nào đó, nhưng mà… hômtrước lúc đang ăn cơm, đột nhiên Tiger cắn không chịu nhả ra thịt nướng, tay cầm một bó to râu mép, tay kia thì vung lên một cái liền cắt đi một mảng lớn râu mép ném ở một bên.
Lúc này Tô Từ mới biết rõ cạorâu đối với hắn cũng không có ảnh hưởng gì, chỉ là trời mùa đông lạnhnên cho dù râu mép vướng tay Tiger cũng lưu giữ nó. Hiện tại thời tiếtkhông lạnh, Tiger liền cảm thấy lúc ăn cơm lại ăn vào râu mép của chínhmình, quả thật là chuyện không thư thái a.
Nhìn cái khuôn mặttrơn bóng của cái người ngồi bên cạnh do hắn bị nàng dùng cốt đao cạorâu mép, Tô Từ lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tại sao lúctruớc nàng lại ngu như vậy. Tiger không nói nàng cũng không biết đi hỏihắn, nàng thế nhưng thật sự chịu đựng mỗi khi nhìn lại thấy hắn, đều làmột khuôn mặt đầy râu, chịu đựng lúc hoan ái bị râu mép của hắn trát đến phát đau phiền toái cho tới bây giờ.
Sau khi ngâm suối nướcnóng, Tô Từ cũng không trở về sơn động, nàng để nguyên tóc rối ướt nướcbước đi không mục đích, vừa đi vừa tìm kiếm rau dại trên mặt đất.
Ăn thịt khô suốt một mùa đông, nàng đã sớm ngán đến tận cổ. Bây giờ làthời điểm rau dại sinh trưởng tốt, nàng tự nhiên muốn hái một ít trở về.
Tiger chậm rãi đi tại sau lưng nàng, thỉnh thoảng lại ừng ực một tiếng biểu đạt hắn đang nhàm chán.
Mỗi khi hắn ừng ực, Tô Từ sẽ ngẩng đầu sờ sờ đầu hắn an ủi. Tiger cũngthích nàng hành động như vậy, cho nên thỉnh thoảng hắn lại ừng ực mộtchút.
Không khí thái quá nhẹ nhàng cùng ấm áp, lúc này Tiger đột nhiên lướt qua đầu nàng, nhe răng gầm lên giận dữ đối với phương hướngtrước mặt, Tô Từ còn đứng ngây ra một lúc, mới nhanh chóng ném rau dạitrong tay xuống, rút ra thạch đao đang mang trên đùi, đứng tại phía sauTiger đề phòng.
Rất nhanh, Tô Từ liền thấy một sinh vật một sừng cực lớn đi ra từ trong bụi cỏ, nó hướng Tiger rống lại một tiếng, Tiger rất nhanh cũng rống lên hồi đáp lại nó. Tô Từ biết bọn hắn là đang đốithoại, cũng không biết rõ đối phương có ác ý hay không, Tô Từ không muốn đợi vạn nhất bọn hắn đánh nhau, Tiger còn phải vì an toàn của nàng màbận tâm, nên Tô Từ chậm rãi lui về phía sau hướng bên trái.
Nơiđó có một sườn đất, cây cối sinh trưởng không tính rậm rạp, phía sausườn đất là một khối tảng đá cao ngất, nàng chỉ cần đứng dưới tảng đá,liền không cần lo ngại sau lưng an toàn.
Tiger quay đầu nhìn xem nàng, mạnh trường rống một tiếng, hướng về phía con độc giác thú đánh tới.
Về phần con độc giác thú, ngay khi nhìn thấy Tiger trường rống, nó nhưphát điên bổ nhào về phía Tiger, rất nhanh, hai con dã thú liền dây dưacùng một chỗ, khu vực chiến đấu nhất thời có vụn bay tán loạn, tiếng gầm thét rung trời.
Tô Từ nhìn xem một hồi, đột nhiên cảm thấy cócái gì đó rất không thích hợp. Cuộc chiến đấu này, ý đồ của song phươngcũng rất rõ ràng, đều muốn thắng trong thời gian ngắn. Tô Từ cùng Tigerchung sống lâu như vậy, gặp qua hắn săn mồi, cũng gặp qua hắn cùng thúnhân đấu tranh, cũng biết rõ cuộc chiến đấu giữa các thú nhân rất điêncuồng, nhưng nàng chưa từng gặp qua hắn chiến đấu như vậy.
Tô Từ quan sát một lúc lâu mới phát giác, hình như độc giác thú muốn tiếp cận nàng, Tiger toàn lực ngăn cản đem chiến trướng trận đánh rời xa nàngmột chút, lại ra sức cố gắng kéo ngắn khoảng cách với nàng. Cứ như thế,hắn lại bị con độc giác thú áp chế.
Theo lý thuyết, tại trongmắt thú nhân thì nàng là giống cái, cho dù các thú nhân đánh nhau vỡtrời nàng cũng sẽ không gặp chuyện gì, nhưng bây giờ con độc giác thúlại dùng phương thức công kích về hướng nàng làm liên lụy Tiger lo lắng.
Chuyên này quá khác thường.
Tô Từ có tâm muốn chạy đi, nhưng nghĩ đến Tiger còn đang cố gắng khống chế chiến trường không rời nàng quá xa, nàng cũng chỉ có thể buông tha cho ý nghĩ này, tay cầm chặt lấy cốt đao tròn tránh tại phía sau sườn đất.
Tô Từ đang vì Tiger mà lo lắng, lại đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm rúbao hàm đau đớn từ phương hướng xa xa truyền tới, không ngừng vang lên…Giống như lúc con người ta chịu không nổi đau dớn quát to lên một tiếngvậy.
Nghe thấy tiếng rống đau đớn này, đột nhiên độc giác thủcông kích chậm lại, mắt luôn ngó về hướng vừa phát ra tiếng rống, nó như đang than khóc ngửa đầu cao lên.
Thừa cơ hội này, chi trước của Tiger đột nhiên phách mạnh về phía dã thú, độc giác thú bị Tiger quàora mấy miệng vết thương thật sâu đang chảy máu, nó bị chụp cho lảo đảohai bước, lúc nhìn lại hướng Tiger, đôi mắt của nó đã trở nên đỏ đậm,gầm nhẹ hướng Tiger đánh tới.
Nguyên nhân con độc giác thú nàyliều mạng hẳn là có liên quan đến thú nhân đang thống khổ gào khóc phíaxa kia, nhưng tốc độ công kích của Tiger cũng trở nên nhanh hơn rấtnhiều, sức mạnh lại ngang bằng với con độc giác thú đang liều mạng chiến đấu.
Tô Từ xem ở trong mắt, lo lắng, nhưng hiện tại cái gì nàng không giúp được, trong tâm rất là nôn nóng. Lúc này đột nhiên nàng cảmgiác được có con gì đó đang dán mắt quan sát chính mình, Tô Từ khôngkhỏi lạnh cả người, rùng mình mấy cái.
Tô Từ đột nhiên quay đầunhìn về phía sau, nhưng nơi đó chỉ có những lùm cây lớn nhỏ. Chúng nókhông thể che đậy thân thể dã thú cỡ lớn, Tô Từ hơi hơi di dời tầm mắt,vừa mới nghĩ tìm kiếm chung quanh, nàng liền thấy một con dã thú toànthân đều là máu, dã thú lớn gần bằng thú nhân đang chiến đấu với Tiger,nó cũng là một con độc giác thú đang xông về phía nàng đánh tới.
Nó hoàn toàn không để ý đến trận chiến giữa Tiger và con độc giác thú, chỉ thẳng táp đánh về phía Tô Từ. Tiger gầm lên giận dữ vừa định nhảy phốctới cứu viện, lại bị độc giác thú kềm chế.
Dã thú đang cách nàng ở cự ly 30 mét, nó thế nhưng chỉ vài giây liền nhảy tới.
Cơ hồ Tô Từ còn có thể ngửi được vị tanh tưởi trong miệng nó, lại một lầnnữa trực diện đối mặt tử vong, đồng tử của nàng không khỏi phóng đạilên, bên tai là tiếng hô hoảng sợ của Tiger.
Khoảng cách với dãthú gần đến nỗi Tô Từ có thể thấy một chút thịt dính trong kẽ răng củanó, cuối cùng Tô Từ rốt cục đứng dậy, lợi dụng ưu thế thân hình nhỏ bécủa mình ra sức lăn một vòng về phía trước, lăn qua giữa hai chi trướccủa độc giác thú đến dưới bụng nó, né tránh hàm răng nó đang nhe ra cắnnàng, sau đó liều mạng chạy về hướng Tiger.
So về thực lực, nàng hoàn toàn không có khả năng kéo dài phản kháng. Nếu như muốn sống tiếp, cũng chỉ có thể chạy về phía Tiger, cho dù hắn sẽ phải đối mặt hai đốithủ.
Toàn thân con độc giác thú đó đều là máu, nơi nơi trên dalông cũng bị nứt ra, giống như nó đang chống đỡ thân thể sắp phát nổvậy. Nó hình như cũng không có IQ cao như thú nhân, thấy Tô Từ chạyhướng dưới thân nó, thế nhưng cũng cố gắng cắn cho bằng được Tô Từ dướithân nó, vị trí này đương nhiên không thể cắn trúng Tô Từ, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng liều mạng chạy ra từ dưới thân thể của nó, dường nhưlúc này nó mới phản ứng kịp, mạnh ngẩng đầu muốn đuổi theo Tô Từ, lạimột đầu đụng phải tảng đá lớn phía sau sườn đất.
Bởi vì đầu nóva vào tảng đá dập nát một góc, trên đầu con độc giác thú cũng chảy máu, nhưng nó giống như không biết đau là gì, kêu cũng không kêu một tiếngliền tiếp tục hướng Tô Từ đuổi theo.
Tô Từ quay đầu vừa lúc thấy một màn này, sắc mặt trắng bệch tiếp tục chạy về phía Tiger.
Lúc này Tiger cũng liều mạng chạy tới gần Tô Từ, gặp tình cảnh nguy hiểmcủa nàng, lại hung bạo nhảy hai bước đến phía sau Tô Từ, nương theo lựcđạo dùng móng vuốt cào con độc giác thú đang đuổi theo Tô Từ.
Độc giác thú cũng không biết rõ phải tránh né, cứ như vậy sững sờ bị Tiger chụp một chưởng.
Tiger một chưởng chụp xuống, táng đá cũng bị chụp nát, độc giác thú hung bạotrúng một chưởng, đầu lại bị nứt ra mấy rãnh máu, thân thể lảo đảo hướng bên cạnh lăn một vòng, nhưng rất nhanh lại đứng lên, gào thét đánh vềphía Tiger.
Tô Từ lui ở một bên kinh ngạc nhìn, con độc giác thú này thế nhưng giống như là không có cảm giác đau vậy, bị đánh, bịthương như thế nào cũng sẽ không lui về phía sau, thậm chí cũng khôngtránh né. Hơn nữa vô luận lực đạo Tiger ngăn cản có bao nhiêu lớn, dù bị thương nhiều hay ít nó cũng đứng lên tiếp tục đánh giống như người bịthương không phải là nó vậy.
Giống như nó nhận định Tô Từ là con mồi duy nhất trong mắt nó, bất kể có bị thương hay không, có bị ngăncản hay không, nó cũng chỉ hướng Tô Từ mà cắn tới.
Điều nàykhiến cho Tiger chỉ có thể bị động phòng thủ, thêm vào đó dường như conđộc giác thú không biết cảm giác đau, Tiger và nó giống như là hai tiểuhài tử đang đánh nhau vậy: Ngươi đánh ta một quyền ta liền trả lại chongươi một cước. Mỗi khi Tiger bức lui độc giác thú, lưu lại vết thươngtrên thân nó cũng đồng thời bị thương một chút.
Hơn nữa độc giác thú đầu tiên đánh nhau với Tiger vẫn thỉnh thoảng thình lình đánh lênTiger, rất nhanh, vết thương trên thân Tiger càng ngày càng nhiều, dalông bạch sắc cũng lây dính màu máu đỏ tươi chói mắt đến kinh người.
Bởi vì độc giác thú vẫn đem mục tiêu đặt tại trên người Tô Từ, cho dù cóTiger ngăn cản, Tô Từ cũng vẫn lui về phía sau, tầm mắt chăm chú quansát ba thân ảnh đang đánh nhau trước mắt.
Từ thái độ khác thường luôn hướng nàng công kích của thú nhân độc giác thú, hắn làm vậy là để cố gắng kềm chế Tiger.
Còn về độc giác thú toàn thân đều là máu đang phát điên, trong tâm Tô Từ mơ hồ có một cái phán đoán, thú nhân độc giác thú là không hy vọng Tigerphát hiện con độc giác thú đang phát điên kia, hoặc là nói, hắn ta sợTiger phát hiện ra sẽ có thể mang đến một ảnh hưởng bất lợi nào đó chobọn hắn, cho nên hắn muốn trong khoảng thời gian ngắn đem Tiger giết, mà nàng chính con mồi tốt nhất để kềm chế Tiger.
Nhưng mà, Tigerquá khó đối phó, độc giác thú phát điên lại đột nhiên xuất hiện, cũngkhông biết tại sao nó lại chỉ công kích nàng, hơn nữa cũng chỉ nhận định được vị trí của nàng, thậm chí ngay cả đồng bạn của nó cũng nằm trongphạm vị công kích, cho nên thú nhân độc giác thú mới không gia nhập cuộc chiến, mà thỉnh thoảng ở bên cạnh đánh lén Tiger.
Mà Tiger, bởi vì muốn ngăn cản con dã thú phát điên, hoàn toàn không có dư thừa lựclượng để đối phó một con độc giác thú khác, vốn là hắn ta có thể thừa cơ giết chết Tiger nếu như độc giác thú phát điên không đem hắn liệt vàođối tượng công kích, cho nên hắn định phối hợp đánh chết Tiger.
Thế là chiến cuộc cứ giằng co như vậy, ai chống đỡ không nổi trước cũng chỉ có thể sa vào chôn xương, làm mồi cho một phương khác.
Trongtay đột nhiên đau xót, Tô Từ cúi đầu, liền thấy máu đỏ tươi chảy ra từgiừa kẽ tay. Bởi vì dùng lực thái quá để cầm thạch đao nên da tay nàngđã bị cắt.
Đau đớn làm Tô Từ càng thêm tỉnh táo, nàng nhìn máutrong lòng bàn tay, lại nhìn sang con độc giác thú toàn thân nhuốm máuhung bạo công kích Tiger, cùng với thú nhân độc giác thú quấy rối bêncạnh Tiger, Tô Từ hít một hơi thật sâu, cẩn thận dè dặt tiếp cận thúnhân độc giác thú.
Nếu như nó chỉ nhận định nàng là con mồi thì…
Thú nhân độc giác thú vẫn ở phạm vi bên ngoài tìm cơ hội đánh lén Tiger, vị trí đang không ngừng biến đổi, muốn không lén lút tiếp cận hắn cũngkhông dễ dàng. Mỗi lần Tô Từ vừa mới hơi hơi tiếp cận, hắn cũng đã thayđổi nơi đứng. Hơn nữa độc giác thú phát điên vẫn đang hướng nàng côngkích tới, Tiger lại ra sức ngăn cản, hai bên cuốn lấy nhau, Tiger vẫnche ở trước mặt Tô Từ, Tô Từ cũng thật lâu tìm không thấy cơ hội tiếpcận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]