Hề Vi Chi Thủy lúc này không nhịn được nữa, dùng ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ mà nhìn Hàm Ý Vị Băng, giọng điệu không giấu được sự "hận sắt không thành thép".
"Mày khóc cái gì? Bọn đó bỏ bùa mê thuốc lú gì mày à? Chưa gì đã tin sái cổ rồi vậy?"
"Đệ Nhất phu nhân chỉ cần nói phế truất là có thể truất được à? Mày ổn không?"
"Cái gì mà không sinh con là phải bị phế bị truất? Hử? Tao ở nước bên cạnh còn biết được Bạc Thống Quân của tụi mày không phải loại người bị khống chế bởi quy củ."
Bạc Thần thị yêu cầu người cầm quyền của mỗi thế hệ đều phải ít nhất có một vị Phu Nhân và năm vị Cẩn Hầu. Bởi Thống Quân hàng năm chinh chiến trên chiến trường, muốn để cho gia tộc không bị tuyệt hậu, thì phải rải đều mưa móc, cầu cho có nhiều con nhiều cái để nối nghiệp nếu Thống Quân có gì bất trắc.
Năm đó Bạc Thần Kiêu chỉ cưới mỗi một Hàm Ý Vị Băng, sau đó liên tục nhiều năm không nạp Cẩn Hầu. Các đại thần tham chính của các dòng họ khác từng vì việc này mà liên tục dâng thư tay lên cho hắn, có người thì nói bóng nói gió, có người thì trực tiếp nói ra, đều nói về vấn đề này.
Ai cũng phản đối, cũng như cầu xin Bạc Thần Kiêu nạp thêm Cẩn Hầu. Tiêu biểu nhất là một vị đại thần đứng hàng Thanh Long, trong lúc hội nghị to tiếng phát biểu, buộc tội Bạc Thần Kiêu dám không tuân thủ luật pháp của tổ tông Bạc Thần thị truyền xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777158/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.