Hàm Ý Vị Băng sau khi nuối tiếc chào tạm biệt Hề Vi Chi Thủy, liền ngồi máy phi hành của mình để về nhà.
"Nhà" mà cô gọi, là một trang viên trải dài giữa đồi núi thấp duy nhất của thủ đô Ewn.
Bạc Thần thị có một tòa phủ riêng, gọi tắt Bạc Thần phủ. Bạc Thần Kiêu cùng với cô đáng lẽ phải ở Bạc Thần phủ thì mới đúng quy củ của một Thống Quân và Thống Quân phu nhân.
Nhưng như đã đề cập, Bạc Thần Kiêu ngại Bạc Thần phủ ồn ào náo động, bởi cả gia tộc của hắn đều ở đó. Chi chính chỉ có cha mẹ của hắn và Bạc Thần Kiêu, còn lại đều là trưởng bối và con cháu của chi thứ, Thống Quân Đại Đế liền dứt khoát để cha mẹ ở lại Bạc Thần phủ, một mình dọn ra ở một mình.
Trang viên này hắn tự bỏ tiền túi ra để xây, núi này cũng là của hắn, rộng thật sự, muốn xây gì thêm cũng dễ dàng, không khí trong lành, Hàm Ý Vị Băng thích vô cùng.
Đương nhiên điều cô thích nhất không phải là sự rộng rãi hay không khí tươi mát như thế nào.
Mà là, được ở chung với hắn.
Vừa bước xuống khỏi phi cơ, người hầu đã đứng sẵn thành hàng.
"Mừng phu nhân đã về."
Cùng một tông giọng, cùng một góc độ cong lưng và cúi đầu, Hàm Ý Vị Băng ngàn lần như một, mãi cảm thán sự chuyên nghiệp của người hầu nhà Thống Quân.
Cô nhìn về phía một người phụ nữ trung niên đứng ở đầu hàng, lúc này mới ra tiếng, "Thím Quỳnh, phiền thím chuẩn bị nhà bếp giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-quan-dai-de-dien-roi-cam-tu-vo-cu-dam-chay-tron/777159/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.